CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 188

tôi đi chợ giúp anh sao?

- Cô nhìn chữ ký bên dưới đi, Paul thở dài.

- Jane Austen! Mia thốt lên.

- Chính xác! Tôi thừa nhận đó không phải đoạn văn nổi tiếng nhất,

nhưng cô muốn điều gì riêng tư mà. Những người nổi tiếng cũng phải ăn
uống mà.

Không chút suy tính, Mia đặt một nụ hôn lên má Paul.

- Anh thật tinh tế, tôi không biết phải nói gì nữa.

- Vậy thì đừng nói gì hết.

Mia cầm tờ giấy trên tay, đầu ngón trỏ vuốt ve nét mực.

- Ta không bao giờ biết được, Paul nói tiếp, nhỡ đâu những dòng này lại

gợi ý cho cô sáng tạo ra một công thức món mới nào đó thì sao. Tôi đã hình
dung là cô có thể đóng khung đoạn văn này rồi treo trong bếp của cô. Theo
cách nào đó, Jane Austen sẽ luôn ở bên cô trong lúc cô nấu nướng.

- Tôi chưa bao giờ được tặng thứ nào tương tự.

- Chỉ là một mảnh giấy Bristol nhỏ thôi mà.

- Được một trong những văn sĩ người Anh vĩ đại nhất đích thân viết ra và

ký tên.

- Cô thích thật chứ?

- Tôi sẽ không bao giờ rời nó!

- Tôi vui lắm. Về đi thôi, có lẽ cô đang nấu dở món gì đó, tôi không

muốn tại mình mà món chính trong ngày bị quá lửa đâu.

- Anh đã tặng cho tôi một món quà bất ngờ tuyệt vời.

- Chúng ta nhất trí trong cuộc gặp này là đột xuất chứ?

- Được thôi, tại sao thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.