CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 267

- Tôi nghĩ cách đây chừng hơn một tiếng, trong khi anh đang trò chuyện

cùng cô Eun-Jeong.

Lần này, chính Paul dẫn trợ lý báo chí vội vã tiến về phía chiếc

limousine.

Anh băng nhanh qua đại sảnh khách sạn, chạy về phía thang máy, rồi

trong hành lang, dừng khựng lại trước cửa phòng để chỉnh lại trang phục,
vuốt lại tóc cho thẳng thớm, rồi mở cửa phòng.

- Mia?

Anh tiến vào tận phòng tắm. Chiếc bàn chải đánh răng của Mia không

còn cắm trong cốc nữa, túi đựng đồ trang điểm của cô cũng không còn trên
bệ nữa.

Paul quay vào phòng ngủ và nhìn thấy một mẩu giấy nhắn để trên chiếc

gối ôm.

Paul,

Cảm ơn anh vì đã xuất hiện, cảm ơn vì tâm trạng hân hoan của anh, vì

những khoảnh khắc điên rồ của anh, vì chuyến đi bất ngờ này đã bắt đầu
bằng một chuyến đi dạo trên nóc nhà Paris. Cảm ơn vì đã thắng trong vụ cá
cược bất khả nhằm khiến em bật cười và tặng cho em những ký ức mới.

Tối nay hai con đường của chúng ta tách khỏi nhau, những ngày bên anh

vừa qua là một phép mầu.

Em hiểu tình huống nan giải mà anh đang phải đương đầu và điều anh

đang cảm thấy. Sống một cuộc sống khác với cuộc sống của cô ấy, yêu ý
niệm về hạnh phúc thay vì ôm ấp cô ấy, không còn biết ta là ai nữa. Nhưng
anh đâu có lỗi gì trong sự chiếm đoạt ấy, còn em, em kông biết phải khuyên
anh thế nào. Bởi vì anh yêu cô ấy, bởi vì sự phản bội của cô ấy thật tuyệt
vời nếu không muốn nói là hào hùng, anh phải tha thứ cho cô ấy. Có lẽ rốt
cuộc chính như thế mới là yêu thực sự. Học cách tha thứ, không chút dè dặt
và nhất là không hối tiếc. Đặt ngón tay lên bàn phím, xóa những trang xám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.