- Dĩ nhiên, anh ta nói, mỗi lần cảm xúc của Melissa dâng trào ào ào như
thác lũ, tôi lại run lên vì cô ấy, và dĩ nhiên là ngược lại. Đừng nghĩ những
cảnh thân mật dễ diễn hơn nhé, đương nhiên chúng tôi hiểu nhau hơn bất kỳ
ai khác, nhưng sự hiện diện của các kỹ thuật viên khiến chúng tôi bối rối.
Chúng tôi không quen với việc họ bước vào phòng ngủ nhà mình, anh ta
vừa nói thêm vừa cười vang vì câu đùa của mình.
- Anh Babkins này, vì anh đang nói đến sự riêng tư, cho phép tôi trò
chuyện với Melissa Barlow và hỏi cô ấy về những bức ảnh xuất hiện mới
đây trên các tạp chí chuyên viết về người nổi tiếng. Vì đã gặp cả hai người
tối nay, chúng ta có nên kết luận rằng toàn bộ chuyện này chỉ là một bài báo
dối gạt và những chuyện ngồi lê đôi mách không nhỉ? Nhà văn đó, một anh
chàng Paul Barton nào đó nếu tôi không nhầm, là gì của cô vậy?
- Một người bạn, Mia đáp ngắn gọn. Một người bạn rất thân.
- Vậy là cô thích những cuốn sách đó?
- Những cuốn sách đó và tình bạn đã kết nối chúng tôi. Phần còn lại
không quan trọng.
Paul tắt ti vi trước khi điều khiển từ xa tuột khỏi tay anh.
Suốt một giờ đồng hồ tiếp theo, anh không viết nổi một dòng. Khoảng
nửa đêm, anh nhấc điện thoại lên.
***
Chiếc xe ô tô dài với các cửa kính nhuộm màu tiến vào bãi đỗ của khách
sạn. David đặt tay lên tay nắm cửa xe rồi quay sang Mia.
- Em chắc là em muốn thế chứ?
- Tạm biệt, David.
- Tại sao chúng ta không thử giảng hòa nhỉ. Em đã trả thù được rồi, và
chúng ta không thể nói là em tiến hành kín đáo được.