CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 207

Chờ lệnh

Trung sĩ Morse đang trực đêm trong phòng trực thì một phụ nữ gọi điện

tới hỏi gặp Billy Hart. Anh nói với chị ta rằng chuyên viên Hart đã được
điều đi Iraq một tuần trước đó. Người phụ nữ nói: “Billy Hart á? Anh có
chắc không? Nó không hề hé răng về chuyện này”.

“Tôi chắc”.

“Chà, Chúa ơi. Tin hay gớm nhỉ”.

“Xin phép cho tôi hỏi, chị là..”..

“Tôi là chị gái nó”.

“Tôi có thể cho chị email của cậu ấy. Chờ chút, để tôi tìm cho chị”.

“Không sao đâu. Có mấy người đang chờ điện thoại sau tôi. Gớm, có

người đang thở cả vào cổ tôi đây này”.

“Chỉ một phút thôi”.

“Không cần đâu. Nó đi rồi, phải không?”

“Nếu cần chị cứ gọi lại. Có thể tôi giúp được”.

“Ha!”, chị ta nói rồi gác máy.

Trung sĩ Morse quay lại với những giấy tờ anh đang làm dở nhưng cuộc

gọi đã làm xáo trộn suy nghĩ của anh. Anh đứng dậy đi tới bình nước lạnh
để lấy một cốc nước rồi đứng cạnh cửa. Đêm nóng nhức và tĩnh lặng; mới
hơn 11 giờ, cả doanh trại im lặng, chỉ vài cửa sổ có ánh đèn lung linh trong
hơi nóng. Một con bướm đêm màu xám và béo nục cứ liên tục lao mình vào
cái cửa lưới.

Morse không biết rõ Billy Hart nhưng anh từng để mắt tới cậu ta. Hart

vốn người vùng núi gần Asheville và thích khoe khoang về chuyện này để
che đậy bản thân. Cậu ta lúc nào cũng buôn bán kiếm chác, cái thằng Hart
ấy; lúc nào cậu ta cũng bận rộn ở đâu đâu trong lúc ở doanh trại khối việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.