CHUYỆN CỦA JU VÀ KI - Trang 114

Người ngồi đằng trước nãy giờ vẫn im lặng, nhưng cũng chắc là hắn đoán
ra cái vấn đề mà tôi đang gặp phải. Lưng người phía trước hơi nhô lên, rồi
trút ra một tiếng thở dài.

- Tay trái bám vào áo tôi. Tay phải nắm vào đuôi xe.

Tôi khẽ à lên một tiếng. Công nhận là hắn nói đúng. Với cách này, tôi

lên xe một cách dễ dàng. Khi tôi vừa mới yên vị sau xe, hắn rồ ga lao về
phía trước. Tôi tưởng mình sắp cày răng xuống đất.

Về trước khu trọ sinh viên, hắn chìa ra trước mặt tôi một chiếc túi nhỏ.

- Đây là một trăm năm mươi ngàn.

Tôi giãy nảy.

Chuyện đó có gì mà nhắc lại.

- Cầm lấy đi. Tôi về đây.

Rồi, cùng với chiếc xe kì quái của mình, hắn hòa mình vào dòng

người nhộn nhịp phía trước. Chỉ còn lại tôi, với cái mặt đần thộn và một cái
túi trong tay.

*

Tôi không nghĩ rằng nhạc cổ điển lại mang tới cảm giác bình yên đến

vậy.

Trước giờ, sáng thứ sáu hàng tuần, tôi thường đứng bên kia vỉa hè theo

dõi Rain qua tấm kính trong veo cách âm. Lặng lẽ nhìn cậu ấy đeo
headphone, bình thản chọn đĩa trong quán. Tôi luôn phỏng đoán sau tấm
kính dày kia, trên kệ đĩa, là thể loại nhạc đại loại như Rock, Pop, Dance,
Rap, Hihop… phù hợp với cách ăn mặc khá là thời trang của cậu ấy.
Nhưng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.