CHUYỆN CỦA JU VÀ KI - Trang 202

Tôi vờ như không nghe thấy câu hỏi của Ki, vẫn lia tay trên vài gáy

sách. Phía bên kia, Ki vẫn tiếp tục.

- Em có quen một bạn trên blog truyện. Bạn ấy bị trầm cảm anh Ju ạ.

Tôi liếc nhìn mái tóc xù, lắc đầu ngao ngán. Không lẽ lại có thể tin

vào những người quen biết trên mạng?

- Tuần vừa rồi em nghỉ học. Chỉ tới lớp vào những buổi chính thôi. -

Giọng Ki buồn buồn – Thời gian còn lại em tâm sự với người bạn kia, tất
nhiên là chúng em chỉ chat. Nhưng em thấy vui vì đã giúp đỡ được bạn ấy.

Dù định hình sẵn lời nhắc trong đầu là không chú tâm tới lời của Ki,

nhưng giọng của Ki vẫn rót vào tai tôi, từng từ một. Câu chuyện của Ki
khiến tôi thở hắt. Chính xác là tôi thấy Ki thật ngốc nghếch. Sao lại có thể
tin vào những lời kể lể của một người bạn chỉ biết qua mạng, và rồi lại nghỉ
học chỉ để tâm sự với người bạn đó. Dù sao thì đối với một học sinh lớp 10
như Ki, việc nghiện tiểu thuyết ngôn tình và luôn nghĩ mọi việc đơn giản là
điều bình thường. Mà sao tôi phải quan tâm tới câu chuyện mơ hồ này cơ
chứ?

Tôi xoay người, quay sang giá sách phía sau. Hi vọng hành động này

của tôi đủ khiến Ki bực tức và bỏ về.

Nhưng tôi chẳng bao giờ đoán đúng.

Tiếng bước chân rất gần, giọng Ki nặng hơn cả tiếng bước chân.

- Người bạn đó bị ung thư anh Ju ạ. Em vừa từ chỗ bạn ấy về.

Tôi đột ngột quay sang nhìn Ki. Tôi có nên khen Ki thật tốt bụng hay

là nói Ki thật liều lĩnh?

Ki cúi xuống nhìn mũi giầy của mình, thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.