Tôi lườm cái tin nhắn của Ju, cau có nhắn tin lại.
- Lo cho Mai Anh đi. Kệ chị.
- Haha.
Ngay cả nhắn tin nó cũng cười. Ngay cả khi nó cười cũng làm tôi điên
tiết.
*
Hôm sau, tôi dậy thật sớm. Cố gắng ra khỏi nhà trước tiên. Đầu tiên là
không muốn giáp mặt với cái tên Ju đấy, sau là cũng không muốn đụng mặt
nhỏ Mai Anh suốt ngày hỏi tôi: " Chị ơi, anh Ju có nhà không chị?"
Vừa dắt xe ra ngoài cổng, tôi có thấy vài ba bóng người. Cũng có chút
hồ nghi, tôi dựng chân chống xe, đi sát vào mép tường, lén mắt nhìn qua
khe nứt nhỏ sau cổng sắt.
Tôi lờ mờ nhận ra nhỏ Mai Anh. Nhưng lần này, nó không đi một
mình, mà cùng với hai nhỏ bạn chạc cùng tuổi khác. Cả ba đứa cứ thập thò
ngoài cổng. Tôi đúng là bái phục khả năng của con nhỏ, mới 6 giờ sáng.
Phen này, chắc Ju không gặp nó thì không xong rồi. Khi tôi định bụng đi lối
cửa sau, thì có thấy vài tiếng xì xào.
- Mai Anh. Đây hả? Nhà Ju đây hả. Sao lần trước đến nhà to lắm cơ
mà.
- Ừ. Đây nhà trọ. Cũng là nhà Ju. Nghe bảo trọ để ôn thi. Và cũng vì
cái con nhỏ mà Ju nói.
- Nhỏ mà Ju bảo thích đấy hả. Khiếp. Chắc phải xinh lắm. Nhà to thế
mà không ở lại chui vào chỗ trọ sinh viên này vì nhỏ đó.