CHUYỆN CƯỜI CỔ NHÂN - Trang 234

Tên kia cúi lạy và khóc thút thít : « Tôi lạy thầy, xin thầy thương phận

con dân nghèo khó. »

Anh cựu thôn trưởng nạt nó : « Ẻ ! Mầy là thằng gian, rõ ràng mầy ăn

trộm đồ của tao, nên tao coi hai món giống rồi ».

Tên kia vừa khóc vừa thưa rằng : « Trăm lạy thầy, xin thầy rộng xét,

áo đen giống áo đen, khăn đen giống khăn đen, thầy nói vậy tội nghiệp em
quá ! »

Ảnh lại nạt nó : « Ẻ, tội nghiệp gì mầy nà ? »

Rồi anh ta xem mấy quan tiền rồi nói : « Ủa ! Mà mấy quan tiền đó

cũng giống mấy quan tiền của tao. Quả thật mầy là thằng ăn trộm, thôi
không nói nhiều lời, tao ních trăng mầy lại mai tao giải quan cho mầy ở tù
».

Tên kia lạy và khóc thút thít : « Trăm lạy thầy xin thương em cùng, em

không phải người gian. »

Anh ta nạt nó và nói : « Ẻ, ngay gian thây kệ mầy, tao cứ phép ».

Tên kia vừa khóc vừa nói : « Thật tội nghiệp quá, khăn cũng nói

giống, áo cũng nói giống, tiền cũng nói giống ; thầy ôi, tiền nào cũng như
tiền ấy, tiền nào cũng xỏ bằng chuỗi lác. »

Anh ta nói : « Thôi thôi, tao không nói sự chi hết, bây giờ tao bắt

quyết mầy tội đi đêm tam canh vô làng tao ; « không gian đi đâu tối, không
vội đi đâu đêm ».

Tên kia nghe nói gắt lắm thì nói : « Thôi xin thầy cho tôi đi, tôi xin

chịu cho thầy năm quan ».

Anh ta nói rằng : « Tao không thèm năm quan của mầy đâu, tao đóng

trăng mầy mai tao nạp ; nếu mầy muốn tao tha mầy đi, thì mầy phải để
mười quan tiền lại cho tao thì tao thả mầy đi ».

Tên kia năn nỉ hết sức mà anh thôn trưởng cựu cứ việc không nghe,

tên nọ liền khóc bệu bạo trao tiền lại rồi ra đi. Anh ta đặng tiền thì mừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.