CHUYỆN CƯỜI CỔ NHÂN - Trang 235

lắm : « Mình cố ý nhận diện nói mạo là lấy tiền nó, chớ tiền, khăn, áo của
mình ở nhà ! » Nói vậy mà sao trong bụng phát nghi, vội vã đi về nhà thì là
canh tư, về nhà thấy nhà cửa mở, liền thắp đèn rọi coi, áo khăn đã mất hết,
vào xem trong rương, vát

62

mười quan tiền cũng mất, lúc đó anh ta dậm

chơn bức tóc nói : « Tức tôi quá, mình bắt đặng ăn trộm của mình mà lại
thả đi mà ăn năm quan tiền, hồi đó mình nhìn bậy mà nhằm rõ ràng ». Anh
ta nói cái nầy quả là trời đất phạt mình về tội tham.

Vậy từ nầy về sau không thèm tham bậy nữa ! Gẫm lại phận mình

thuở nay, trong lòng cứ lo phương thế mà kiếm tiền, hồi mình còn quyền
chức thì mình cũng làm nhiều điều bất phải, toan bề xuôi ngược lỗi phải tội
vạ, làm rộn ràng, đến nay mình đã hết thời mà cũng cứ giữ thói cũ, đã
không tu đức mà lại còn làm việc gian, thật là trời đất quỉ thần ngó thấy
trong lòng rõ ràng, hèn chi lời sách nói rằng : « Nhơn bất tri, thiên tất tri chi
».

ĐẶNG-LỄ-NGHI

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.