CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 290

vậy sao?"

Triệu Vị Xuyên nháy mắt mấy cái:"Anh nào có, không phải chính em yêu
cầu sao?"

Một câu lại đúng đến điều bực mình nhất của Ôn Nhiễm.

Nhớ lại một ngày tháng năm, khi đó cô vừa tốt nghiệp, bởi vì việc công tác
cũng đã rõ ràng, sơ yếu lí lịch được Lâm Sanh giúp từ đầu tới đuôi, cô đã
được phòng nhân sự của một công ty gọi điện thoại tới yêu cầu phỏng vấn,
điều này làm cô mơ hồ choáng váng vô cùng, ngay cả việc được nhận vào
công ty như thế nào cô cũng không nhớ được.

Càng làm cho cô luống cuống hơn là, Kiều Vũ Phân lại gọi điện tới, nói cô
mang bạn trai về nhà một chuyến, nhà, đó chính là Ôn trạch.

Ôn Nhiễm kinh hãi không nói nên lời, ấp a ấp úng:"Bác, bác gái, ... con..."

"Sao, không tiện à?"Kiều Vũ Phân hỏi lại:"Chỉ là ông nội muốn gặp mặt
thôi mà."

Là ông nội muốn gặp, cô làm sao mà cự tuyệt cho được?Nhưng mà, cô biết
tìm anh ở đâu bây giờ?Nhìn lên trời, thực sự cô rất muốn thành một loài
chim, bất lực và uể oải như nằm dưới đáy.

Cuối cũng, khi rơi vào đường cùng cô đã tìm Triệu Vị Xuyên giúp
đỡ.Người này trước khi đáp ứng lại vứt cho cô một vấn đề:"Tôi đồng ý
cũng không sao, nhưng mà cô hiểu rõ như thế này là nói dối?"

Ôn Nhiễm bị anh ta hỏi mới giật mình sửng sốt, sau đó vội trả lời:"Nhưng
mà tôi cũng không có cách nào, chỉ có thể đi một bước tính một bước."

Thực ra còn một nguyên nhân cô không nói, trước mắt chỉ có một người
khiến ông nội vừa lòng, đó chính là anh ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.