Có bài thơ chê thầy địa lý .
THƠ RẰNG:
Phong thủy tiên sanh quán thuyết không;
Chỉ nam, chỉ bắc, chỉ tây đông;
Thế gian quả hữu vương hầu địa;
Hà bất tiên mưu táng nài ông.
THÍCH NÔM.
Thầy coi phong thủy nói láo quen;
Chỉ đông nam bắc, chỉ tây thiên;
Thế gian quả có đất vua chúa;
Sao chẳng sớm chôn lấy tổ tiên.
98. – MỘNG HUÌNH LƯƠNG ( Lúa kê ).
Lư-sanh là người đời Tống cũng là học trò thầy Thiệu-nghiêu-phu, học
hành giỏi, thượng thông thiên văn, hạ đạc địa lý, trung quán nhơn sự, bá
gia, chư sử vô sở bất độc, ngủ kinh, tứ truyện vô sở bất thông, muốn lập
công danh cho sớm, mà đường khoa trường thì chậm chạp, nghĩ mình
đương thì bay nhảy, một lớp học với người ta, mà người ta thì đậu đã đời
nào, làm quan lớn, vỏng lọng nghing ngang, hầu vợ nhớn nhỡ, vang hiển
trong đời; còn lực học mình thì hơn người ta, vào trường nào cũng hỏng,
lao đao, lận đận, không mở mày mặt với anh em, thà chết chẳng thà chịu
nhục.
Ông Thiệu-nghiêu-Phu, biết ý tên học trò, bôn bức công danh, hay than
thân trách phận, thường lấy chữ học tài thi mạng mà khuyên giải, nói rằng:
ấy là tại mạng lý con chưa tới, như mạng lý con tới rồi, thì cuộc công danh
phú quí có mấy hồi, nội trong một điềm chiêm bao cũng ngó thấy, có lâu
lắc chi mà phòng lo cho nhọc.