Đức, xin quyết trượng một trăm, giao cho làng lảnh về quản thúc, bắt chịu
xâu góp. Thôn trưởng làng An-đức, là Bùi-văn-Tuyên, đã ẩn lậu Dương-
văn-Lầm, lại không biết răn dạy dân, để cho danh Lầm với thị Phú phạm tội
hòa gian, chẳng lẽ khỏi tội: bổ sứ ẩn lậu một người không gia sản, là tội
nhẹ không kể, tên Bùi-văn-Tuyên ấy, xin chiếu theo mặt luật bất ưng vi
trọng, xử quyết 80 trượng để mà làm gương răn dạy; còn bao nhiêu người
khác, xét không có can thiệp, xin không nói tới, các lẽ.”
“Ti án sát thần vâng thẩm lại: tên gian phu, là Dương-văn-Lầm đã biết
Trần-thị-Phú, là vợ Huình-văn-Đức, mà con dấy thói dâm, hòa gian với nó;
còn Trần-thị-Phú đã có chồng con, mà không yên phận, nhơn khi chồng đi
vắng, thông gian với người khác cho có thai sãn, thì là tội bại nhơn luân
thường, lấy làm đáng ghét; song nghĩ sự nó làm bạn với chồng trước, thì là
cầu hiệp, so với mình hôn chánh thú, có chồng có con có khác nhau, xin
giảm tữ cho Dương-văn-Lầm, cải phát ra tỉnh Hưng-hóa theo việc binh; còn
Trần-thị-Phú thì đày ra chỗ quan binh trụ phòng tại tỉnh Hà-tiên mà làm
mọi. Còn các lẽ khác thì xin y như phủ thần nghĩ.”
Thần thẩm lại, các lẽ tra nghĩ, xét trong án nầy đều nhằm cách, xin y
theo lời ti án sát phúc thẩm, dám dâng về nhờ Lịnh Thánh thông minh đoán
định.
Vâng chỉ y lời phúc thẩm, còn bao nhiêu đều y nghĩ, kính vâng.
Năm Tự-đức thứ 4, tháng 11, ngày mồng 4.
Vĩnh-long, án sát sử.
Thần ........ thần Nguyễn-Huình.
114. – ÁN BẨM VỀ VIỆC ĂN TRỘM.
Nhíp biện ấn vụ phủ Hoằng-trị, ti chức là...
Kính đem việc tra hỏi, kiết nghĩ về sự ăn trộm có tang, các duyên do làm
sách bẩm tố. Số là ngày mồng 2 tháng 5 năm nay, có cai tổng Bảo-hựu, là