CHUYỆN LÀNG NHÔ - Trang 14

- Thôi, tôi xin thầy nó. Từ ngày thầy nó về hết ấp trứng lại gột vịt, bao
nhiêu vốn liếng tích cóp đều nước lã ra sông hết. Cái số thầy nó không
cưỡng lại được đâu. Làm gạch nhiều vốn lắm, tôi chịu. Cố đấm ăn xôi
không khéo lại dắt díu ăn mày cả lũ.
Khả trợn mắt:
- Mụ im đi. Biết cái gì mà số với má. Khả này đã quyết là làm. Thẳng
Khảm đâu.
Khảm vớ cái bình tích tu một ngụm rõ dài, không nói, lừ lừ kéo ghế ngồi
đối diện với Khả. Khả lắc lắc đầu:
- Con với cái, mồm lúc nào cũng như thóc điếc. Từ mai mày đi làm gạch
với tao. Trúng vài lò ắt có bình bịch cưỡi con ạ.
Khảm thản nhiên đi khỏi nhà, buông lại cộc lốc:
- Thiết gì.
Khả châm thuốc hút, dằn từng tiếng:
- Con cái hỏng hết. Con Lụa đâu, xem có thằng nào rước, biến quách đi cho
rồi.
Lụa không nói gì, bê mâm bát xuống bếp. Có tiếng chó sủa.
Vợ Khả suỵt chó.
Cô giáo Vân đon đả:
- Bác Khả có nhà không nhỉ?
- Tôi đây, chào cô giáo Vân.
Khả rót nước đưa cho Vân:
- Cô lại chơi. Có việc gì mà rồng phải đến nhà tôm thế này?
- Chết, bác quá lời. Em với bác là chỗ họ hàng. Vả lại, bác là người danh
giá của họ Trịnh. Chả là hôm nọ ông Nhút bí thư xã đến thăm trường có gợi
ý muốn nhờ bác giúp đỡ chúng em ít giờ ngoại khóa để học sinh được mở
mang thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.