CHUYỆN LÀNG NHÔ - Trang 16

- Chà, công việc đến đâu bác Khả? Phải công nhận chủ trương khoán của
chính phủ hết ý thật. Đúng là nông dân làm chủ ruộng đất, muốn mần gì
cũng được hết, bác Khả nhỉ?
Khả mát mẻ:
- Chú giễu cợt tôi phải không?
- Ấy chết, không dám, bỗng dưng sao bác lại nổi đóa lên thế?
- Chú biết tôi bại hẳn vố gạch này, chú hể hả lắm. Tôi đi guốc vào bụng
chú. Này, ông chủ nhiệm, bây giờ xênh xang rồi, có nhớ đến ngày xưa, lúc
nhà tôi còn mười mẫu ruộng, ông phải quỵ lụy thế nào mới lấy được con
Khắt, em tôi…
Bỗng Khả dừng lời. Như có tiếng sét xoẹt trong đầu Khả. Giọng Khả
chuyển cung bậc rất nhanh:
- Chú Khê, cảm ơn chú nhé.
Khê ngạc nhiên:
- Bác cảm ơn gì em?
Khả cười sằng sặc:
- Cảm ơn lời xỏ xiên của chú khiến cho tôi vụt nhớ đến ngày xưa.
- Em không hiểu.
- Ha ha, ha, chú về đi, cảm ơn chú… ha ha,
Âm thanh tràng cười của Khả rền lên ghê rợn. Khuôn mặt Khả trùm kín
màn hình.


10- Quá khứ của Khả/ Cánh đồng. Ngày.
Quãng năm 1961- 1962. Khả, Khê và một số thanh niên xung kích đang bì
bõm lội ruộng, căng thước dây đo đất. Chính quyền điều 70 mẫu ruộng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.