CHUYỆN LÀNG NHÔ - Trang 17

làng Nhô cho Tam san để cân bằng nhân lực và diện tích cấy trồng. Tam
San người đông, ruộng ít.
Khả bảo Khê:
- Chú đã cưới cái Khắt, mình là anh em rồi. Khoảnh ruộng này là của nhà
mình đấy.
- Em biết tỏng. Ông cụ cao kiến thật.
- Sao?
- Anh lại còn vờ. Ông cụ hiến tất tần tần 10 mẫu ruộng vào đúng dịp làng
mình phá tề. Cao đến thế thì thôi.
- Be bé cái mồm.
- Hì, hì… chính thế nên dạo cải cách ông cụ tránh được họa địa chủ. Nhờ
thành phần trung nông lớp trên, nên anh mới được đi học nước ngoài. Giỏi,
giỏi, Gia Cát có sống lại cũng phải gọi ông cụ nhà mình bằng anh.
- Kìa, đã bảo bé mồm thôi.
- Chỉ có điều, em vẫn thắc mắc. Tại sao lúc mọi việc đã yên ổn cả thì ông
cụ lại tự tử?
- Trời, tao lạy mày. Có im đi không?
- Sợ qué gì, chỉ người nhà mình mới biết cụ tự lao đầu xuống giếng. Còn
thì cả làng ai cũng tưởng cụ say rượu bị ngã. A, hay là ông cụ tiếc đất, tiếc
của nên chết hận?
Khả cắn chặt răng im lặng.

11- Cánh đồng- Hoàng hôn.
Hiện tại. Bóng Khả thành khối lút trong hoàng hôn. Khả đứng ở bờ ruộng
tiếp giáp làng Nhô và Tam San. Mặt Khả thầm thẫm. Tiếng Khả rít vào gió:
- 70 mẫu ruộng của làng Nhô cắt cho Tam San. Trời cứu ta rồi. Chỉ nay mai
làng Nhô này sẽ nằm trong tay Khả. Cha ơi, mười mẫu ruộng của nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.