CHUYỆN NGƯỜI TÙY NỮ - Trang 90

Tôi xỏ đôi giày đường trường, con có giày thế thao. Dây buộc giày con

trang trí những tim là tim, đỏ, hồng, vàng, tía. So với tháng này tiết trời khá
ấm, lá bắt đầu ngả màu, trên lác đác vài cây; Luke cầm lái, tôi ngồi bên anh,
mặt trời tỏa nắng, da trời xanh, nhà cửa bên đường trông ấm cúng và hết
sức bình thường, mỗi ngôi nhà bỏ lại sau là biến mất vào quá khứ, sập
xuống trong nháy mắt như chưa từng tồn tại, vì tôi sẽ không còn nhìn thấy
chúng thêm một lần sau; hoặc ít nhất tôi đã đinh ninh thế.

Chúng tôi hầu như không mang gì theo, không muốn tạo ấn tượng đang

đi một chuyến xa hay lâu dài. Đã cầm hộ chiếu giả, rất đảm bảo, đáng đồng
tiền. Đâu có trả bằng tiền được, tất nhiên, cũng không tính vào khoản vi
tính: chúng tôi dùng cách khác, ít nữ trang bà tôi để lại, bộ tem Luke thừa
hưởng từ ông bác. Những thứ đó trao đổi được lấy tiền, ở nước ngoài. Khi
đến biên giới chúng tôi sẽ vờ như chỉ sáng đi chiều về; dấu thị thực giả có
tác dụng trong ngày thôi. Trước đó tôi sẽ cho con uống thuốc ngủ để con
ngủ khi qua biên giới. Như thế con sẽ không làm lộ chuyện. Không thể
trông chờ trẻ con nói dối trơn tru được. Và tôi không muốn con khiếp sợ,
không muốn con cảm thấy nỗi kinh hoàng đang siết chặt mỗi bắp cơ, kéo
thẳng sống lưng, khiến tôi căng ra đến nỗi e mình sẽ vỡ vụn nếu có ai đụng
phải. Mỗi điểm dừng là một vòng thử lửa. Chúng tôi sẽ ngủ đêm ở nhà
nghỉ, hay tốt hơn là trong xe, ở một nhánh đường phụ để tránh những hỏi
han ngờ vực. Sẽ vượt biên vào buổi sáng, qua cầu, hết sức đơn giản, chỉ như
lái xe đi siêu thị.

Xe rẽ vào xa lộ, lên phía Bắc, đường vắng vẻ, đi bon bon. Từ độ khai

mào chiến cuộc, giá ga đội lên, mà cũng hiếm tìm được. Ra khỏi thành phố
là qua chốt kiểm soát đầu tiên. Họ chỉ đòi xem đúng có bằng lái, Luke xoay
xở ổn. Bằng lái và hộ chiếu khớp nhau: cái đó tính rồi.

Khi lại lên đường, anh bóp chặt tay tôi, ngó qua tôi. Em trắng bệch như

tờ giấy ấy, anh nói.

Và tôi cảm thấy y như thế: trắng, phẳng, mỏng dính. Tôi thấy mình

trong suốt. Chắc chắn họ sẽ nhìn thấu tận tim gan tôi. Tệ hơn, làm sao tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.