CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 246

6

Khi gần đến sẩm tối, trước giờ tan ca, tôi đi hỏi mấy người bên
bồi thường bảo hiểm, họ đều nói làm không kịp, thì phải làm
thâu đêm là đương nhiên rồi.

Ăn cơm tối xong, tôi bò lên bàn tính nghỉ một chút, nhưng
không hiểu vì sao mà trong lòng cứ hồi hộp cả lên, vừa chợp
mắt một cái, trước mắt hiện lên một khuôn mặt tái nhợt, tôi
nhìn kỹ, khuôn mặt đó mờ mờ ảo ảo không hiện rõ.

Tôi không biết là mình ngủ được bao lâu nữa, đang ngủ giật
mình mở choàng mắt ra trước mắt tôi là một không gian tối om.

Tôi vội nhìn bốn bề xung quanh, nhưng vẫn không định được rõ
hướng nào.

Tôi đang ở đâu đây?

Lúc này, bỗng từ trong không trung tối om vọng ra tiếng cười
của rất nhiều người.

Tôi nhìn về phía đó, đó là hình bóng những người quen, họ cầm
nến vây thành vòng tròn. Ngọn nến in hình bóng của họ chụm
lại nhau. Và bóng tối xung quanh tan ra dần.

Trong đám người hình như có một người hai tay đang chắp vào
nhau, mắt nhắm nghiền lại như đang cầu nguyện.

Tiểu Hồ? Và ngoài ra còn mấy người đồng nghiệp?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.