CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 101

Nhưng khi đối diện với cô ta, toàn thân áo trắng, Cảnh Dị chết
cũng không bao giờ quên được hình dáng của cô ta.

Đó là ký ức đáng sợ một thời đã bị bịt kín, anh ta vùi đầu vào
công việc để quên đi ký ức đáng sợ đó, nó làm cho cuộc đời của
Cảnh Dị không lúc nào thấy yên.

Tôi phát hiện ra mình cũng im lặng không nhúc nhích gì.

Không khí trầm lặng xuống, một lúc sau tôi nói “Cái chết của
Tống Gia Lâm, làm cho anh thăng chức lên thành tổ trưởng của
bộ phận cơ động, cái chết của cô ta không phải là bệnh tim
thông thường chứ?”

“Cô nói cái gì?” Cảnh Dị bỗng nhiên quay đầu lại nhìn tôi, lại nói,
“cô nghi ngờ tôi giết vợ tôi sao?”

“Ha, ha,... sợ hãi không chỉ một mình anh đâu”. Tôi cười nhạt:
“Anh và Tần Ninh đã vạch ra kế hoạch cao tay để mưu sát dã
man, các người biết là bệnh tim của Tống Gia Lâm không được
tốt, và đã dựng lên cảnh quan hệ bất chính để làm cho cô ta bị
kích động không chịu nổi, kế hoạch của anh và Tần Ninh được
chuẩn bị thật chu đáo, quan hệ của anh và Tần Ninh, ngoài vợ
anh ra không có ai biết cả. Và người phải nhận sự đau khổ mãi
mãi lại chính là cô ta”.

Trước khi quyết định nói chuyện này với Cảnh Dị, tôi đã đến
Tổng biên tập để thỉnh cầu ông ấy nói cho tôi biết rõ về vụ việc
có liên quan đến Tống Gia Lâm. Lúc đầu ông ấy vẫn cảnh giác
với tôi, không lộ hết những chi tiết quan trọng ra, làm tôi không
chịu nổi, tôi liền xông lên gào to nói “Trong bộ phận biên tập đã
mất đi hai mạng người, ông vẫn không thấy kỳ lạ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.