CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 100

“Đào Tử, sao cô không để mọi người lục tìm tất cả các máy?”

Không để ý câu nói vô thưởng vô phạt đó, tôi liền đẩy máy tính
trước mặt anh ta:

“Tổ trưởng, anh tốt với Tần Ninh như vậy, thì chắc là Tần Ninh
cũng đã nói cho anh biết rồi, cách đây không lâu, cô ta đã lái
Tuyết Phất Lan của cô ta và đâm vào người, nhưng sau đó không
tìm thấy người bị thương đâu. Hơn nữa quá trình đâm xe đó,
đoạn phim này sẽ ghi lại trung thực, mục đích của tôi mời anh
xem là để anh là người thừa nhận”.

Nói xong, tôi liền bấm nút xác định. Lúc này đoạn phim kinh dị
đó hiện lên trước mặt anh ta.

Mặc dù trong quán cà phê rất đông người và cà phê thơm phức,
mùi hương của nó rất dễ chịu, nhưng tôi vẫn nhận ra rằng Cảnh
Dị đang run, không tự kiềm chế được bản thân, cho nên không
giấu được sự run sợ đó.

“Người bị đâm xe đó... là cô ta...”, từng giọt mồ hôi đang lăn
xuống cặp kính có gọng vàng của Cảnh Dị.

Tôi liền hỏi:

“Cô ta là ai? Có phải là người vợ đã chết của anh không?”

Với câu hỏi dồn dập nghi vấn của tôi, Cảnh Dị không dám trả lời
luôn, toàn thân anh ta rơi phịch xuống ghế sa lông, khó tránh
được bật nảy lên.

Anh ta bỗng hồi tưởng lại, Tần Ninh chỉ khóc, trước mặt anh cô
ta nói là chỉ nhìn thấy Tống Gia Lâm nhưng anh không cho là
như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.