CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 214

Tôi liền đi vào trong văn phòng, đến bên cửa sổ và nhìn xuống
dưới, ánh đèn trên đường lạnh lẽo chiếu vào không gian, Lạp
Lạp, Lạp Lạp đi đâu rồi?

Toàn thân tôi lạnh rợn cả tóc gáy.

“Kìa anh, chìa khoá của anh tôi đã giúp anh rút ra rồi”. Người
bảo vệ gọi ngay đằng sau tôi.

Chìa khoá, đúng rồi, vừa rồi tôi và Lạp Lạp đi xuống chỉ lấy chân
đẩy cửa vào mà không khoá, nhưng tại sao vừa rồi tôi lại vặn hai
vòng mới mở được cửa?

Tất cả những lời của người bảo vệ này đều là đúng sao?

Anh ta đứng gác ở cửa, không nhìn thấy tôi đi ra đi vào, anh ta
không nghe thấy trong tòa nhà có gì khác lạ. Bởi vì tất cả những
điều đó đều ngày mai mới phát sinh, thì hôm nay người bảo vệ
đó không nhìn, không nghe thấy gì cả.

Bảo vệ đưa cho tôi chìa khoá rồi thò đầu ra ngoài cửa sổ ngó
xuống dưới và xoài hẳn người ra ngoài.

Tôi nhìn thấy vậy lại liên tưởng đến giấc mơ, nghĩ đến lúc mà tôi
đẩy Lạp Lạp xuống. Người bảo vệ lúc đó chỉ cần hơi kiễng chân
lên cao một chút nữa, đầu nặng hơn thì lúc đó toàn thân anh ta
sẽ bị lao xuống ngay.

“Công ty các anh lạ thật, ảnh của mọi người lại treo ở ngoài bức
tường này nữa sao?”

“ảnh gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.