CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 218

lực đều dùng vào ngủ rồi sao? Phạt anh lần nữa đấy”.

Hoá ra, từ trước tới nay vẫn chỉ là ngủ mơ, thật là đặc biệt, tất cả
mọi người đều ngủ mơ, nhưng tôi, mơ đến tận gốc, càng đặc biệt
hơn là, trong mơ lại có mơ.

“Vậy thì, bây giờ tôi có mơ không?” Tôi tự hỏi mình.

“Cắn cho anh tỉnh luôn, vẫn còn mơ à, sắp lên đến trời rồi sao”
Lạp Lạp cười nói. “Người lớn nhiều lên rồi, cũng không sợ xấu
hổ gì nữa”.

Đúng rồi, người lớn nhiều lên rồi, dĩ nhiên là không xấu hổ nữa!
Tôi tự trách mình, để cho Lạp Lạp khoác áo lên, mới thận trọng
hỏi “Lạp Lạp, có phải em bị bệnh máu trắng không?”.

“Anh mới là người bị máu trắng” Lạp Lạp lấy một chân đạp lên
bộ phận cấm của tôi, “Ai bảo anh nói lung tung”.

Lạy trời lạy đất, đều là ngủ mơ mà thôi, tôi nhìn Lạp Lạp, muốn
ôm chặt lấy cô ta, trong lòng rối bời, cuối cùng tự mình khống
chế dục vọng.

Quay lại nói với Lạp Lạp “Xin lỗi, thực ra, tôi không nên làm như
vậy”.

Tôi vội vàng mặc quần áo và chạy vào cầu thang máy.

“Hồ Tử, anh làm như vậy ý là gì?” Lạp Lạp gọi sau lưng tôi.

Trong công ty, mọi người đều rất bận. Với không khí gấp gáp
như vậy, tôi lấy làm xấu hổ vì đã cùng Lạp Lạp lấy cớ là đi ăn
cơm, để đi xuống tầng bốn tình tứ với nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.