CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 251

Ngay lúc đó, tôi thấy “Phâng” một cái xuống đất, máu chảy vào
trong não.

“Đừng động”. Tôi kêu to lên..

Giọng tôi kêu rất to, làm mọi người giật thót mình. Tiểu Hồ
cũng bị giật nảy người liền đứng dậy trợn tròn mắt nhìn tôi,
không hiểu chuyện gì.

Tôi nghiến răng, liền cầm một cây nến soi xuống chỗ chất rắn
màu trắng đó.

Mặt tôi bỗng biến sắc, sau lưng mồ hôi ướt hết áo, một tí nữa thì
ngồi phệt xuống đất.

Đó chính là mấy chiếc răng.

Giám đốc Thôi là người nhanh nhất, đi lại ngay bên cạnh tôi,
nhìn xuống dưới đất. Vừa nhìn thấy, sắc mặt anh ta thay đổi
hẳn.

Anh ta liền đứng phắt dậy, vơ lấy tờ giấy bỏ, nhặt hai chiếc răng
nhỏ trắng đó vào trong giấy và gói lại.

“Cái gì thế?”

“Có chuyện gì vậy?”

“Tạ Phi, anh vừa kêu gì vậy?”

Tất cả mọi người đều nhao nhao hỏi.

Chỉ có Giám đốc Thôi và tôi là biết rõ, hai khuôn mặt chúng tôi
tái mét nhìn nhau, cảm thấy việc này không được bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.