CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 252

“Không sao, Tiểu Hồ, nhanh đi cắt bánh ga tô ra đi”. Giám đốc
Thôi bỗng nói to với mọi người.

Tất cả mọi người đều cảm thấy sự việc có vẻ nghiêm trọng,
không khí vui vẻ vừa rồi có chút trầm xuống.

Tiểu Hồ vẫn bướng bỉnh cắt bánh ga tô ra, vẫn vô tư đưa những
đĩa bánh để vào tay từng người.

Mọi người cầm đĩa bánh của mình và im thin thít, không ai nói
lời nào, họ đều nhìn nhau, không ai dám hỏi gì.

Tất cả mọi người đều đã ăn xong bánh, bỏ đĩa vào thùng rác rồi,
người nào người ấy đều về chỗ của mình. Còn thừa nửa chiếc
bánh không ai ăn tiếp.

“Tạ Phi, lại đây một chút” Giám đốc Thôi, ghé vào tai tôi nói
nhỏ.

Tôi đi theo anh ta đến khu phòng rửa tay. Giám đốc Thôi đẩy cửa
nhà vệ sinh, rồi vứt bọc răng đó vào thùng rác, rồi trở lại.

“Tôi hỏi anh, răng đó là thế nào?” Anh ta trợn mắt nhìn tôi hỏi.

“Tôi không biết, tôi cũng đang muốn hỏi anh đây”. Tôi nói.

Giám đốc Thôi chau mày lại, không nói thêm lời gì nữa.

Răng của Lưu Văn Huy sao lại ở đây được?

Mẹ nó, gặp ma rồi...

“Không sao đâu, về chỗ đi”. Giám đốc Thôi nói với tôi, rồi sau đó
quay về văn phòng làm việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.