CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 357

tôi nhận được điện thoại của Tề Hồng Phi.

“Mấy ngày nay vất vả quá, hôm nay nghỉ thấy thế nào?” Tề Hồng
Phi còn nói những lời quan tâm đến tôi như vậy, nhưng nghe ra
có vẻ rất nghiêm túc.

“Không sao, quen rồi, có việc gì, nói đi”.

“Tối nay muốn mời anh giúp chút, tôi đưa một người đến rạp
chiếu của công ty, anh chụp ảnh cho tôi nhé”.

“Anh là ông chủ, anh phân công, tôi đâu dám chống lại” khẩu
khí của tôi nhẹ nhàng, nhưng nét mặt tôi thì trở nên nặng nề.
Lúc này, tôi biết nói ra là sẽ phát sinh điều gì đó, lẽ ra tôi không
nên nói. “Ai mà to vậy, mà lại làm phiền ra chỉ thị như vậy?”.

“Đi rồi sẽ biết”. Tề Hồng Phi hình như đang đắc thắng điều gì đó.

“Không nói tôi cũng có thể biết, đó là phụ nữ. Bây giờ rất nhiều
bóng phụ nữ đầy trên đường phố, cứ mặc người như thế nào, đi
vào quét ve son phấn, sau đó thêm PS vào sau cùng, và thêm vào
đó hai miếng bí đỏ là có thể trở thành tiên nữ, người đó của anh
là gì mà phải tìm đến tôi chụp ảnh chứ?”.

Anh đã nhận được nhiều giải thưởng như vậy, coi như là đạt
được ý nguyện rồi nhé, ảnh của anh chụp ra, khẳng định là khác
với người khác. Người ta nói, công ty chúng ta không phải là
mới có phòng rạp ảnh sao, để nó nhàn rỗi quá, không biết tận
dụng nó”.

Tề Hồng Phi nói vậy, tôi đương nhiên chỉ là cái mác rất nhỏ và
hẹn thời gian với họ rồi sau đó gác máy.

Buổi tối chín giờ, tôi có mặt ở công ty, nghe thấy trên hành lang
có tiếng bước chân, liền dừng lại trong gang tấc, đợi một lúc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.