CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 365

Thi Văn nhất định bộ mặt khác hẳn, hoàn toàn không phải là
người con gái quen thuộc anh ta nữa.

Vì phải để cho anh ta nhìn rõ một lúc, tôi lặng lẽ đi bật hai bóng
đèn trong phòng ảnh lên, ánh sáng ấm áp chiếu vào thi thể của
Thi Văn, tôi bỗng nhiên hơi giật mình. Thi Văn không thay đổi
là bao nhiêu, chỉ có đầu tóc và quần áo có chút lộn xộn, hai mắt
nhắm nghiền, khoé miệng có dính chút vết máu.

Cô ta nằm đó cứ như đang ngủ vậy, thân thể vẫn thướt tha yêu
kiều của người con gái thuần thuộc.

Tề Hồng Phi nhìn thi thể của vợ một lúc, cuối cùng anh ta thở
phào như trút được gánh nặng. Anh ta quay người lại, vẻ mặt
hiện ra rất tươi, có chút khổ đau.

“Cảm ơn anh đã giúp tôi hoàn thành tâm nguyện, người con gái
trụy lạc này phải chịu sự trừng phạt”. Anh ta nói.

Tôi không nói lời nào, trong lúc này đây tôi không muốn nói gì
hết.

“Nhưng anh có biết không, tôi đã lừa anh, tôi không phải như lời
của tôi đã từng nói với anh, là hận người con gái trụy lạc, tôi
hận, người con gái đó của tôi phản bội tôi” Tề Hồng Phi nói.

“Tôi biết”, “tôi nói, “cho dù vợ của anh không phản bội anh,
nhưng anh cũng tìm mọi cách để giết cô ta”.

Tề Hồng Phi tỏ vẻ ngạc nhiên “Xem ra anh còn thông minh hơn
tôi tưởng”.

Tôi cười đau khổ “Vì ở trong công ty đã có người biết tận gốc bí
mật. Anh còn trẻ như vậy, mà đã thành đạt như ngày hôm nay
đó chính là nhờ vào uy lực của vợ anh, bố mẹ của cô ta là phái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.