CHUYỆN TÌNH - Trang 102

Anh bảo, anh biết hầu hết tất cả các quán cà phê ở thành phố Vũng Tàu
này. Những lúc rỗi rãi anh thường giết thời gian bằng cách la cà ở các quán
cà phê. Anh thường uống cà phê ở quán Những Người Bạn. Nếu tôi thích
hôm nào anh sẽ đưa em đến đó, anh tin tôi sẽ thích.
Tôi không biết cà phê ở đây có ngon như cà phê Sài Gòn không. Và hỏi anh
đã từng uống cà phê Sài Gòn chưa, anh bảo, uống rồi. Còn ngon hay dở còn
tùy vào khẩu vị của mỗi người. Riêng anh, anh thích cà phê ở đây bởi vì nó
có mùi rất đặc biệt không lẫn vào đâu.
Sau khi uống xong cà phê, tôi mang các thứ xuống nhà bếp chỉ để lại cho
anh chiếc cốc và ấm trà. Lúc này tôi cảm thấy mệt nhoài, cả ngày hôm nay
tôi đã lao động cật lực. Tôi muốn đi nằm nhưng thấy người đầy mồ hôi tôi
quyết định đi tắm.
Tôi mang đồ lót và chiếc váy ngủ vào nhà vệ sinh. Sau khi cởi hết quần áo,
tôi bắt đầu chải răng. Tôi bao giờ cũng làm công việc này bằng tất cả sự
cẩn thận và khéo léo, chính vì thế, mà ba mươi hai chiếc răng của tôi lúc
nào cũng trắng sáng như ngọc. Sau khi chà răng, tôi bắt đầu tắm. Tôi không
xả nước vào bồn mà đứng tắm dưới vòi sen. Tôi lấy lấy sữa tắm xát lên
khắp người để mặc cho những tia nước mơn trớn khắp cơ thể. Tắm xong,
tôi mặt quần lót, tròng chiếc váy ngủ lên người và bước vào phòng ngủ.
Bên ngoài vọng vào tiếng bàn phím kêu lách cách. Tôi rón rén bước ra thì
thấy anh đang đánh vật với chiếc máy laptop, trán nhăn lại như đang suy
nghĩ điều gì. Tôi ngắm nhìn anh hồi lâu, trong lòng bỗng dấy lên cảm giác
nôn nao mà tôi không thể diễn tả thành lời. Tôi quay trở về phòng, ngồi vào
bàn phấn trang điểm qua loa và xức một ít nước hoa rồi leo lên giường
nằm.
Tôi không thể nào ngủ được mặc dù tôi rất mệt. Chiếc đồng hồ sinh học
của tôi đã hoạt động theo một thời gian biểu nhất định. Mỗi ngày tôi không
bao giờ lên giường trước nửa đêm và không bao giờ thức dậy trước lúc
mười giờ sáng hôm sau. Bây giờ hãy còn quá sớm để ngủ. Tôi bèn bật ti vi
xem để giết thời gian. Sau khi xem qua hết tất cả các kênh, cuối cùng tôi
chọn xem một bộ tình cảm của Hàn Quốc... Tiếng lạch xạch của bàn phím
bên ngoài vẫn vang lên đều đặn. Có lẽ anh sẽ ngồi bên chiếc máy vi tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.