CHUYỆN TÌNH - Trang 110

có thấy thoải mái khi ở với anh không? Anh đeo nhẫn cho em nhé? “
Anh cầm tay tôi và đeo nhẫn cho tôi. Tôi nhìn anh bồi hồi xúc động. Tôi đã
từng nhận rất nhiều quà tặng quý giá của những gã đàn ông nhưng tất cả
chẳng để lại cho tôi chút ấn tượng nào, còn món quà của anh đã khiến tôi
thật sự xúc động. Sao thế nhỉ?
“ Anh tốt với em quá! “ tôi nói “ Em sẽ giữ chiếc nhẫn này bên mình cả
những lúc không có anh bên cạnh. “
Anh ôm tôi vào lòng. Tôi nhắm mắt lại đón nhân những nụ hôn nóng bỏng
của anh. Tôi ao ước lúc này đây thời gian hãy dừng lại.
“ Anh yêu em, Bích Ly ạ. “ anh nói qua hơi thở gấp gáp “ Chúng ta sinh ra
là để thuộc về nhau. “
Tôi bàng hoàng nhìn anh hồi lâu. Và tôi không tìm thấy sự giả dối trong đôi
mắt ấy. Anh yêu tôi thật sao? Chuyện gì đang xảy ra?
“ Em có yêu anh không? “ giọng anh mê đắm.
Làm sao em có thể yêu anh được chứ. Chúng ta chỉ đóng vai vợ tạm chồng
hờ trong mười lăm hôm rồi đường ai nấy đi. Thế giới của chúng ta hoàn
toàn khác biệt như nước với lửa, như đêm với ngày, thì làm sao có thể đến
được với nhau. Phải chăng anh đang cố tình huyễn hoặc với em và cả bản
thân mình?


*


Anh lái xe đưa tôi ra bãi biển. Dọc đường chúng tôi ghé qua siêu thị mua
sắm vài thứ. Tôi mua một bộ đồ tắm, một hộp kem chống nắng. Thật ra tôi
có vài bộ đồ tắm ở nhà nhưng không mang theo vì tôi không nghĩ đến
chuyện sẽ tắm biển. Anh mua một bao thuốc lá, chiếc hộp quẹt ga, vài chai
nước suối và mấy lon bia. Sau đó, anh còn mua cho tôi cặp kính râm. Anh
bảo, ngoài biển rất chói nắng và việc đeo kính râm là cần thiết. Gần hai
mươi phút sau chúng tôi ra đến biển. Anh gửi xe vào bãi rồi vào phòng thay
quần áo. Khi tôi bước ra với bộ đồ hai mảnh, anh đã nhìn tôi một lúc lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.