CHUYỆN TÌNH - Trang 152

sao công việc cứ ùn ùn kéo đến. Anh định tạm gác lại vài hôm nhưng
không được, bởi việc nào cũng quan trọng và cần thiết cả. Cuối cùng anh
mong tôi thông cảm cho anh.
Tôi bước xuống bắt đầu dọn dẹp nhà cửa. Tôi quét nhà bằng chổi sau đó
lau nhà bằng cây lau nhà. Sau đó tôi dùng phất trần quét sạch giá sách và tủ
rượu. Xong xuôi, tôi vào phòng ngủ thay tấm trải giường. Trong lúc tôi cố
dựng tấm đệm lên thì bất ngờ một con gián khá to bỗng chui vào cổ, tôi
hoảng sợ kêu thét lên. Nghe tiếng kêu của tôi anh từ tầng trên vội chạy
xuống và trượt chân ngã xuống cầu thang. Đầu anh va mạnh vào tường. Tôi
vội lao đến đỡ anh dậy.
“ Chuyện gì thế? “ anh nói.
“ Con gián chui vào người em! “
Anh thở phào nhẹ nhõm.
“ Vậy mà anh cứ đinh ninh có chuyện gì xảy ra. Anh không nghĩ em lại sợ
gián đến thế. “
Tôi dìu anh ngồi xuống ghế. Lúc này tôi mới phát hiện vết thương ở bắp
tay đang chảy máu.
“ Máu ra nhiều quá để em băng lại cho anh, “ tôi nói “ Anh đi đứng thế nào
để té ngã như thế? Có đau lắm không? “
Tôi băng bó lại vết thương cho anh. Anh bỗng kéo tôi vào lòng và đặt lên
môi tôi nụ hôn. Chúng tôi im lặng và trao nhau những nụ hôn nóng bỏng.
Thời gian như dừng lại. Tôi đã hoàn toàn quên hết những phiền toái trong
lòng.
“ Anh yêu em! “ anh thì thầm vào tai tôi.
Cơm tối xong, chúng tôi đi xem phim. Anh bị đau tay không thể lái xe, vả
lại rạp chiếu phim cách chỗ chúng tôi ở không xa chỉ hơn một cây số, vì thế
chúng tôi chọn cách đi bộ. Anh mặc chiếc áo sơ mi dài tay, quần Âu màu
cánh gián, chân mang giày da đen bóng. Còn tôi mặc chiếc áo dài màu tím,
thân áo có thêu hình bông hoa, chân mang guốc cao gót một tấc có quai
hậu. Chúng tôi khoác tay nhau đi trên con đường trải nhựa. Những ánh mắt
hai bên đường nhìn chúng tôi ngưỡng mộ. Tôi hỏi anh có thường đi xem
phim không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.