CHUYỆN TÌNH - Trang 18

một thời gian dài. Tôi tự nhủ với lòng là sẽ không bao giờ tha thứ cho bà
ấy. Và không biết tự bao giờ trong tâm tưởng của tôi hoàn toàn không có
hình bóng của người mẹ. Mỗi khi có ai hỏi đến, tôi đều bảo mẹ tôi đã chết
từ lúc mới sinh ra tôi, rằng tôi lớn lên như cục đất củ khoai hoàn toàn
không có tình mẫu tử. Có lúc nghĩ lại tôi thấy ân hận những việc làm của
mình nhưng khi nhớ lại những gì bà ấy đã mang đến cho tôi thì sự ân hận
đó bỗng bay biến vào không trung và thay vào là lòng thù hận. Sự tha thứ,
lòng khoan dung, với tôi là một điều gì đó hoàn toàn xa lạ! “
Hải Phượng bảo, cuộc sống cần phải biết tha thứ. Mang nặng thù hận trong
lòng cũng như người mang khối u trong người và đến một lúc nào đó nó sẽ
di căn khắp cơ thể, nó sẽ làm ta đau đớn đến kiệt sức. Vả lại người đàn bà
ấy lại là người đã sinh thành dưỡng dục ta nên người.
Mắt người phụ nữ ngân ngấn nước.
“ Vâng, nhưng để chữa lành vết thương đó cần có liều kháng sinh đặc trị, “
giọng người phụ nữ ngậm ngùi. “ Sự tha thứ bao giờ cũng khó, nó cần có
thời gian và một hoàn cảnh cụ thể. “ Người đàn bà bỗng thở ra một cái thật
mạnh như muốn trút đi bao ưu tư phiền toái trong lòng. “ Dù sao tôi cũng
đã làm được một việc vô cùng khó là tha thứ cho bà ấy. Chị nói đúng, kể từ
lúc đó tôi như người vừa trút xong gánh nặng, cuộc sống của tôi trở nên
nhẹ nhàng và thanh thản hơn. Con đỉa thù hận đã hút máu tôi suốt một thời
gian dài, nó đã biến tôi thành một kẻ vị kỷ đến tàn nhẫn. Tôi đã tự trách
mình sao không làm việc đó sớm hơn. Tội tình chi mà tôi phải tự dày vò
bản thân khổ sở đến vậy. “
“ Chị đã làm một việc đúng, “ Hải Phượng gật đầu. “ Chị tìm đến tôi để
nhờ tư vấn về môi quan hệ giữa chị và mẹ chị phải không? “
Người đàn bà im lặng một hồi lâu, gương mặt hiển hiện nỗi buồn khôn tả:
“ Không. Mối quan hệ mẹ con đang trở nên tốt hơn, tất nhiên để trở lại tình
trạng như ban đầu cần phải có thời gian. Mẹ tôi đã già rồi, tôi muốn bà ấy
sống vui vẻ trong những ngày còn lại. Tôi dự tính, sau khi cất xong nhà, tôi
sẽ cố gắng thuyết phục và đưa bà về sống chung. Mẹ tôi rất yêu cháu ngoại,
tuần nào bà cũng đến thăm và chơi với cháu cả buổi. Và bé My cũng quấn
quýt với bà. Cháu là sợi dây nối liền giữa tôi với bà ấy. Và, tôi không biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.