CHUYỆN TÌNH - Trang 222

riêng với gương mặt buồn thiu.
“ Mẹ ơi, tại sao con không có ba? Tất cả các bạn cùng lớp đều có ba chỉ có
mỗi mình con là không. Ba con đâu hở, mẹ? “
Tim tôi nhói đau. Tôi kéo con vào lòng vỗ về nó:
“ Ba con đang ở một nơi rất xa. “ Nước mắt tôi chực trào ra.
“ Tại sao ba lại đi xa như thế? “
“ Ba phải đi làm để kiếm tiền, con ạ. “
“ Chừng nào ba về? “
“ Ba sẽ về, nhanh thôi, “ tôi hôn con. “ Chừng nào con thật ngoan thì ba sẽ
về với con. “
“ Con ngoan rồi, “ bé My nói, “ con được năm bông hoa đấy. Con được cô
giáo khen con là bé khỏe bé ngoan đấy thôi, vậy sao ba không về. Ba
không thương mẹ, ba không thương con phải không? “
“ Ba thương con, “ tôi khóc, “ nhưng ba chưa thể về với con được. “
“ Vậy tại sao các bạn trong lớp bảo con là đứa con hoang không có cha? “
nó tiếp tục truy vấn tôi đến cùng.
“ Các bạn không biết mới nói như thế, con đừng để ý đến chuyện đó. Để
mẹ nói với cô chủ nhiệm. “
“ Ba con có tốt như chú Điệp không? “
“ Ba con tốt lắm, bất kỳ người cha nào cũng đều tốt với con cái. “
“ Tại sao mẹ hay ngồi khóc một mình vậy? Mẹ nhớ ba phải không? “
“ Sao con biết? Mẹ khóc từ bao giờ? “
“ Đêm hôm qua, con giật mình thức giấc thì thấy mẹ ngồi khóc bên cửa sổ.
Mẹ khóc không thành tiếng nhưng mà nước mắt chảy nhiều lắm. Lần khác,
con cũng thấy mẹ khóc như thế. Sao mẹ khóc hoài vậy? “
Anh Điệp vẫn tìm mọi cách để sang nhà tôi và lần nào cũng cố nán lại rất
lâu. Đã xuất hiện những lời bàn tán về mối quan hệ của chúng tôi. Và tôi
hoàn toàn dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Một lần, bà Sáu, mẹ
anh Điệp bị bệnh phải nhập viện. Tôi nấu cháo và mang vào cho bà. Tôi
giúp bà ngồi dậy và đút từng thìa cháo. Bà nhìn tôi cảm động. Bà cám ơn
tôi và bảo tôi là người phụ nữ chu toàn và nhân hậu. Bà biết con trai bà
yêu tôi. Và, nếu tôi cũng yêu con bà thì cả hai nên tính tới. Bà không câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.