CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 228

hai mươi bốn giờ trên hai mươi bốn. Jonathan khi thì ngồi bên cạnh ông
ngoại, khi thì viết thư cho Eve, khi thì đi bắn gà lôi. Những gì xảy ra trong
lúc Gracie nằm bệnh viện, chỉ được phơi bày một cách rõ ràng sau khi cụ
Tobias chết.

Cụ không chịu đựng được rằng Gracie lại bỏ cụ mà đi đâu. Hầu như

không thể nào làm cho cụ hiểu được rằng Gracie không có cách lựa chọn
nào khác. Tính mạng của bà đang lâm nguy. Có thể, đáng lẽ bà phải giải
thích với cụ một cách chi tiết cặn kẽ hơn về điều đã xảy đến với bà. Nhưng
bà sợ. Lần này, bà chỉ nghĩ đến bản thân mình.

Còn về phần cụ thì như thể cụ từ chối không chịu chấp nhận rằng một

người nào khác lại có thể có một bệnh trầm trọng. Cụ nói với Gracie với
giọng của một người cha chán nản vì con gái mình đã phản bội khi đối xử
với mình một cách phi luân như thế. Cụ không ngớt ám chỉ đến cái “lần bà
bỏ rơi tôi”.

Gracie đảm nhận lại nhiệm vụ của mình bên canh cụ. Các nữ y tá tư biến

mất. Jonathan đi thăm mẹ ở bên Pháp. Người ta đã căn dặn Gracie không
được mang vật gì nặng trong sáu tháng, nhưng cụ Tobias tuy già và gầy,
vẫn cân nặng một cách đáng kể. Khi Gracie không làm sao nâng nổi cụ lên
để cụ dựa vào gối thì cụ càu nhàu và trách mắng.

Eve về nhà nghỉ lễ Nô-en và trở lại trường vào tháng giêng. Nàng đặt

thành vấn đề là phải chiếm cho kỳ được một “măng xông”.

Sean hỏi:

- “Măng xông” là cái gì mà Eve muốn chiếm cho kỳ được?

- Bằng cấp hạng cao nhất. Cũng như được giải nhất ấy mà. Đến mùa

xuân, cụ Tobias trở bệnh trầm trọng không thể nằm nhà được. Người ta đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.