CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 227

Jonathan đã viết thư gởi tới Oxford để cho nàng biết. Nhưng nàng không
nói lại điều đó với mẹ nàng, quả thật nàng không quan tâm đến điều đó, vì
cho rằng Jonathan hay Caroline thừa kế tài sản của Sir Nicolas Ellison thì
cũng thế thôi.

Chắc cụ Tobias đã đinh ninh rằng tất cả tài sản của Sir Nicolas Ellison

đều thuộc về Caroline. Đã có lần cụ đoán trước như thế rồi.

Khi kể chuyện với Liza đến đoạn này, Eve có nói: “Liza, con thấy không,

họ có tiền nhiều biết bao. Những người như họ, ngay cả tổng số tài sản của
họ là bao nhiêu, họ cũng không biết. Những người như chúng ta luôn luôn
biết mình có bao nhiêu tiền, tính đến lẻ một li-vơ hay năm mươi xu, nhưng
những người như cụ Tobias bà Caroline, có hai hay ba triệu, hay một số
tiền nằm giữa hai số đó, họ cũng không biết rõ. Họ gởi vào nhiều nơi, số
tiền ấy sinh lời, số tiền tăng lên, và cuối cùng họ không biết tổng số.”

Tiền tràn ngập, đến từ khắp nơi, nhiều lắm. Cụ Tobias không quan tâm,

không lo âu, không nghĩ ngợi đến điều đó. Cụ ốm đau quá, già nua quá và
giàu có quá.

Vừ lúc đó có một điều hoàn toàn bất ngờ xảy ra. Eve ở nội trú tại trường

đại học Oxford đã hai năm, Jonathan phân chia thời gian của cậu giữa các
lần đi thăm Eve và những lúc ở Shrove với ông ngoại. Năm cụ Tobias tám
mươi bốn tuổi, cụ rất yếu và cần được chăm sóc thường xuyên, nhưng
không nguy hiểm đến tính mạng. Lúc đó là mùa thu. Gracie suốt đời sức
khỏe rất tốt, đột ngột có những triệu chứng nguy cấp. Người ta làm những
xét nghiệm và các y sĩ cho bà biết bà bị ung thư tử cung. Bà được nhập viện
cấp cứu để được giải phẫu cắt tử cung.

Chỉ còn việc phải thuê nữ y tá tư săn sóc cụ Tobias, một người ban ngày

và một người ban đêm. Jonathan không thể phụ trách việc đổ bô và rửa ráy
cho bệnh nhân ngay trên giường. Các nữ y tá phải thay phiên nhau có mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.