CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 225

coi cụ ông Tobias như ông nội của nàng và bây giờ cụ lập di chúc đề lại lâu
đài Shrove cho mẹ con nàng. Mẹ nàng có lý khi nói với cụ Tobias rằng
nàng yêu quí nơi này. Với cái tuổi mười bảy, tất cả những gì nàng mong
ước trong đơi, đó là được sống mãi mãi ở nơi này. Với Jonathan, chắc chắn
như thế. Jonathan chắc chắn sẽ ở với nàng.

Eve thi đậu hạng ưu vào đại học với lời khen ngợi của hội đồng chấm

thi. Nàng được nhận vào học trường đại học Oxford. Jonathan cũng còn
học ở đó, và hai người thường gặp nhau luôn.

Sean hỏi:

- Cái gì? Gặp nhau luôn? Em muốn nói họ ngủ chung với nhau, phải

không?

- Em thiết nghĩ, phải. Đúng, em chắc chắn như thế. Eve và Jonathan đã là

tình nhân của nhau. Ai có thể ngăn cản họ làm điều ấy. Nhưng quả thật Eve
đã không chấp nhận điều ấy. Nói cho đúng, vào thời ấy, Eve không thể thấp
thuận. Họ chỉ gặp nhau khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên và chẳng nghĩ gì
đến điều hoa nguyệt. Ngoài ra ai có tiếc gì với ai.

Tại Shrove, cụ Tobias vẫn cầm cự với tử thần. Thỉnh thoảng bệnh có tái

phát, và một lần cụ ngã khi thử bước xuống các tầng cấp nơi bao lơn. Cụ bị
gãy cánh tay và chiếu điện, người ta khám phá thêm cụ bị ung thư xương.
Gracie tiếp tục chăm sóc cụ qua những thử thách ấy.

Cuối năm thứ nhất đại học, Eve trở về Shrove, nghỉ ba tháng: tháng bảy,

tháng tám và tháng chín, Jonathan cũng thế. Họ không rời nhau. Nhưng vào
mùa thu Eve lại tựu trường, Jonathan không đi theo nàng. Cậu ở lại Shrove
với ông ngoại mà mọi người đều nói cụ sắp chết. Thời đó chưa có băng cát
xét “đọc sách”, nên mỗi ngày Jonathan phải dành nhiều giờ để đọc sách cho
ngoại nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.