CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 34

- Đó là sự thật. Nếu anh còn nói với em như thế, em sẽ không kể nữa.

- Tốt, đồng ý. Em kể tiếp đi.

- Em ghét việc săn bắn. Em ghét những người bắn thỏ, bắn sóc, bắn bất

cứ con gì. Giết chúng là ác độc. Và em tin rằng Eve, mẹ em, cũng cho đó là
điều ác. Bà đã nói với em về điều đó, bà đã dạy cho em nghĩ như thế.
Nhưng bà đã kể với ông ta rằng chim bồ câu ăn rau trong vườn của bà, bà
đã yêu cầu ông ta chỉ cho bà cách bắn súng, và ông ta đã nhận lời. Sean,
anh thấy đó, em tin là ông ta đã làm bất cứ gì nếu được bà yêu cầu.

- Vì bà là một phụ nữ hấp dẫn.

- Hấp dẫn hơn em?

- Đừng kỳ cục. Em có chứng kiến tất cả các sự việc đã xảy ra không?

- Em đã ở trong rừng với anh. Họ không trông thấy em. Em trở về theo

lối đi vào vườn. Họ đang ở trên bãi cỏ, nơi người ta đã trồng những cây
mới. Ở đó tiếng nói truyền đi xa một cách lạ lùng, anh biết chứ. Người ta
có thể nghe tiếng nói của những người khác ngay cả trong trường hợp họ
nói nhỏ. Em thấy cả hai người, nhưng chỉ có một khẩu súng và em nghĩ
rằng chắc bà yêu cầu ông ta đừng có bắn các con chim bồ câu. Ông ta hoàn
toàn có quyền bắn, anh biết chứ. Tới tháng Mười mới đến mùa được săn
bắn gà lôi, nhưng chim bồ câu thì có thể bắn khi nào người ta muốn. Tội
nghiệp các con chim ấy! Chúng có làm gì thiệt hại đến ông ta, và dù sao thì
chim bồ câu cũng có quyền sống chứ, không phải sao?

Em đã nghĩ rằng mẹ em có lý, bà sắp ngăn cản không cho ông ta bắn,

nhưng đó không phải là điều mà bà đã làm. Bà đã đi ra với ông ta để học
bắn. Em đã nghe bà nói với ông ta về điều đó, nhưng em không tin rằng đó
là một điều nghiêm chỉnh. Khi ông ta bắt đầu giảng dạy cho bà, em đã tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.