CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 68

phép em được toại nguyện. Bà xinh đẹp xiết bao, ấm áp xiết bao và trẻ
trung xiết bao. Anh có biết bà bây giờ bao nhiêu tuổi không?

- Khoảng ba mươi lăm tuổi phải không?

- Không. Ba mươi tám lận. Nhưng trẻ trung một cách thật sự, phải

không? Em muốn nói rằng, đối với chúng ta thì bà không có vẻ trẻ trung
đến như thế, nhưng đối với những người khác thì bà có vẻ trẻ trung thật sự,
không đúng sao?

- Đúng lắm chứ. Nói theo cách em muốn nói thì chính anh cũng nghĩ

rằng bà mới hai mươi mốt tuổi. Này, vì sao bà có cái tên Eve nghe thật ngộ
ấy?

- Sự thật mẹ tên Eva. Tiếng Đức. Bố bà là người Đức. Em không biết tên

bà mãi cho đến ngày em nghe ông Tobias gọi bà là Eve. Trước đó em chỉ
biết bà dưới cái tên “Mẹ”. Và rồi Bruno cũng luôn luôn gọi bà là Eve, em
cũng bắt đầu kêu như thế mà bà không nói gì.

- Bruno là ai thế?

- Một người đàn ông, thế thôi, ông ta chỉ xuất hiện trong chuyện này vài

năm sau đó. Em sẽ nói về ông ta với anh khi nào chúng ta đến giai đoạn đó.
Bây giờ chúng ta đang có người đàn ông kia, tức người đàn ông có bộ râu
và nằm sóng sượt trên bãi cỏ. Thực tế vào thời kỳ đó, không có ai đến gần
chúng tôi - ngoài người cung cấp sữa, người bán xăng dầu nhớt và người
đến ghi điện tại nhà mẹ con em và tại lâu đài Shrove. Nhưng họ không bao
giờ đặt chân vào mảnh vườn đằng sau, và họ cũng chẳng bao giờ hỏi han
điều gì. Người đàn ông cung cấp sữa thật là lạ lùng. Càng lớn, em càng
nhận ra điều đó một cách rõ ràng hơn. Lúc đó vì em chưa bao giờ gặp một
đứa con nít nào, cho nên em không thể biết ông ta nói năng có như chúng
không. Nhưng Eve cho rằng về phương diện tri thức, ông ta như một đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.