CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 69

con nít tám tuổi. Thường thường ông ta chỉ thốt ra những câu về xe lửa hay
trời nắng trời mưa, ngoài ra chăng bao giờ nói gì khác. Ông ta nói: “Kìa, xe
lửa kìa!” hay “Kìa, mưa kìa!”, ông ta chẳng bao giờ để ý đến bất cứ điều gì
khác. Giả sử xác người đàn ông kia có nằm ngay trên thềm nhà của mẹ con
em, ông ta cũng có thể bước qua mà đi như thường.

Sean hỏi:

- Thế thì cái xác ấy ra sao rồi?

Liza đã trả lời rằng lúc đó cô làm sao biết được một cách đích xác. Lúc

đó những gì đã xảy ra thực sự lẫn lộn với những gì cô thấy trong những
giấc mơ. Đêm hôm đó Liza đã có những cơn ác mộng rất khủng khiếp và
em đã hét lên khi thức giấc, để rồi khám phá ra rằng Eve không còn nằm
với mình nữa, rằng bà đã trở về phòng của bà. Nhưng bà đã trở lại an ủi
Liza và ở lại với em suốt đêm.

Tuy nhiên, không thể nào như thế được. Sau đó Liza đã tính toán lại, vì

lúc sáng sớm, nhìn qua cửa sổ, em không còn trông thấy người đàn ông có
bộ râu ở đó nữa. Đối với một đứa con nít mới bốn tuổi đầu, làm sao biết
được chết có nghĩa là như thế nào? Tối hôm qua, thật sự Liza đã không ý
thức được rằng người đàn ông sẽ không bao giờ còn đứng dậy được, nói
được, cười được, đi dạo được nữa. Em chỉ sợ, sợ một cách khủng khiếp.
Không còn thấy ông ta nữa, Liza tự nhủ rằng ông ta đã tự ý ra đi rồi. Ông ta
đã khỏe khoắn trở lại và đã ra đi rồi.

Chỉ nhiều năm sau, khi đã lớn hơn, Liza mới tập trung các điều mình còn

nhớ lại được và so sánh với những sự kiện tương tự. Đến lúc ấy Liza mới
hiểu rằng ông ta đã chết và Eve đã giết ông ta với khẩu súng của ông
Tobias. Không những bà đã giết ông ta mà bà đã làm cho xác ông ta biến
mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.