CHUYỆN TÌNH MỘT ĐÊM - Trang 17

những người xung quanh. Vì thế có những đêm, nhìn ánh mắt dịu dàng và
chân thành của đàn ông, tôi cũng khát vọng muốn dừng lại, khát khao được
nếm trải một cuộc sống lành mạnh. Theo tôi, một khi đàn bà đã có suy nghĩ
đó cũng tức là phải chấm dứt buông thả . Giống như một sát thủ khi tự
dưng thương cảm con người cũng là lúc anh ta phải chuyển nghề .
Hai mươi hai tuổi - tỉnh- ngộ
Tôi không nhớ rõ bắt đầu từ lúc nào bỗng cám thấy rất mệt mỏi, chán ngán,
thậm chí đau lòng khi ngắm mình trong gương. Từng lớp phấn dày cố gắng
che lấp khuôn mặt buông thả quá độ, ánh mắt không còn sức sống, làn da
xám xịt. Trên người khoác bộ quần áo ngắn cụt cỡn tới quái dị, bên trong
giấu một cặp vú từng bị dám đàn ông giày vò. Nực cười là chúng giống như
hai con quái vật, thờ ơ treo trên người tôi. Cứ nhìn mãi, ngắm mãi, tôi bắt
đầu rơi lệ, âm thầm, nhẹ nhàng, nước mắt lăn trên gò má, trái tim cũng âm
thầm khóc theo. Tôi chán ghét mình trong gương, bực tức tháo đôi hoa tai,
cởi quần áo vứt xuống đất. Nhìn thân hình trần trụi của mình, tôi đột nhiên
thấy thật dơ bẩn, liền chạy vào phòng tắm, ra sức kỳ cọ từng bộ phận trên
cơ thể. Từ đó, tôi không buông thả nữa, cũng chấm dứt việc dùng rượu và
tình dục làm tê liệt mình. Tôi như được thay da đổi thịt, mới có được hình
dáng như hôm nay. Tôi lại giống một phụ nữ an phận, thích ngồi yên tĩnh,
trái tim bình thản.
Tôi tự hỏi, cái gì đã khiến tôi chuyển biến như vậy. Không có đáp án. Thậm
chí tới nay, tôi vẫn không đoán ra nổi. Vì một người đàn ông nào đó chăng?
Tôi không biết. Tôi không dám khẳng định có người đã khiến tôi rung động
và thức tỉnh, người đã khấn cầu tôi xin tiếp tục liên lạc với anh ta.
Đó là một tối mùa hè mát mẻ năm ngoái. Tôi như một con vật mệt mỏi cô
đơn trốn trong một góc quán bar nghỉ ngơi. Nhân viên trong quán ngạc
nhiên khi thấy tôi gọi một tách cà phê thay cho bia rượu hàng ngày. Lặng lẽ
châm thuốc, tôi chìm vào trầm mặc.
Có lẽ hôm đó tôi gặp chuyện không vui, hoặc bị cha mẹ la rầy, cũng có thể
quá mệt vì bị lũ trẻ ở trường mẫu giáo giày vò. Tóm lại, tôi thấy kiệt sức,
không thèm chú ý tới những lời trêu chọc ong bướm của cánh đàn ông.
Cũng không uống rượu, thật ra là không dám uống vì đau dạ dày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.