CHUYỆN TÌNH MỘT ĐÊM - Trang 86

một tháng sau, vào một tối cuối tuần nhàn rỗi, Thành đột ngột gọi điện hẹn
gặp. Giọng anh qua điện thoại rất mệt mỏi. Tôi đoán hẳn Sa Sa đã về nên
rất phấn chấn, vội vã đi ngay trong gió bão. Tới nơi mới biết thì ra mình là
vị khách duy nhất. Thành gầy rộc, râu ria lởm chởm, mặc một chiếc áo len
chừng lâu lắm rồi chưa giặt. Chắc từ khi vợ đi vắng, anh ở nhà một mình
cũng sinh hoạt lung tung.

Tôi đảo mắt quanh nhà, khắp phòng loạn xạ, chăn gối xộc xệch trên
giường. Cà vạt, quần áo, tất vứt tung tóe trên tấm thảm ngoài phòng khách.
Các tấm ảnh do Sa Sa chụp treo trên tường ám đầy khói. Gạt tàn trên bàn
khách ngập các đầu mẩu thuốc. Thành im lặng rít thuốc trên ghế sa lông,
trĩu nặng đáp lại ánh mắt căn vặn của tôi.

Đột nhiên tôi tràn ngập một cảm giác phức tạp và đau đớn về người đàn
ông trước mặt. Lòng thầm nghĩ nếu anh là người đàn ông của tôi, nhất định
tôi sẽ không để anh phải đơn độc một mình trong căn nhà trống, nhìn vật
nhớ người như thế này. Đúng lúc đó, tình thương rất phụ nữ bao trùm khắp
người tôi.

Thành đưa tôi một cốc trà đặc, nóng tới bốc khói rồi lại tiều tụy ngồi xuống
ghế. Anh nói hôm nay sinh nhật anh tròn 35 tuổi nhưng không thấy Sa Sa
gọi điện thoại về. Đang không biết an ủi ra sao thì anh lại nói tiếp em là
người bạn duy nhất đêm nay có thể uống rượu được với anh.

Thật ra không cần nói nhiều, tôi cũng hiểu, Thành đang rất cô đơn. Vì cô
đơn nên muốn tìm một người tâm tình, nhất là vào một đêm có thể mượn lý
do sinh nhật rất tự nhiên.

Bên ngoài, bão cát quay cuồng nhảy múa, lạnh đến tê người, muốn đi ra
ngoài ăn cơm cũng không thể. Tôi đành quấn tạp dề vào, nấu một vài món.
Chúng tôi ngồi đối diện nhau, vừa uống rượu vừa trò chuyện. Rồi tôi cũng
nói với anh lời chúc tụng: Sinh nhật vui vẻ! Nhưng Thành cúi đầu, giọng ủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.