CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 112

theo, ngắm tiếp. Hắn lại bắt đầu vò đầu bứt tai. Lúc này thì tôi bắt đầu
thấy… hay hay, không còn sợ nữa. Có lẽ kẻ đang bắt đầu sợ là hắn. Được
một lúc, thấy tôi không buông tha hắn, hắn thét lên: “Cái gì?” Tôi nghẹo
đầu và hỏi lại thẽ thọt: “Cái gì? “ Thế là cái bến đó, hắn xuống ngay lập tức
Đúng là đồ chicken shit. Nhưng đêm đó về đến nhà mà tôi cứ phải vừa đi
vừa cười một mình. Có lẽ hắn nghĩ tôi… bệnh hơn hắn! Dù sao tôi đã may
mắn vì đó không phải là một người bệnh hoạn thật sự. Ở Mỹ thiếu giống
gì!“.

Lavender hẹn chúng tôi đi ăn buổi trưa. Billy đóng cửa tiệm và chở

chúng tôi tới một quán ăn… Mexico.

Anh định giới thiệu quán ăn nào đó của một người bạn Việt mới mở,

nhưng chỗ đó có lẽ hơi xa, chỉ thích hợp đi ăn tối. Lavender vừa nhìn thấy
tôi là tíu tít. Chúng tôi trao đổi số điện thoại ngay. Lavender nói rằng sắp có
một show thời trang của trường cô ấy học, cô ấy sẽ mời tôi đến xem, nhân
tiện giới thiệu bạn trai luôn. Tôi gọi món salad ăn ngon lành. Lavender và
Billy tưởng tôi ăn kiêng nên thích rau. Họ bảo tôi đủ gầy lắm rồi.

Lavender công nhận thật là xinh. Anh phục vụ đi ra bê đồ cho chúng

tôi mà còn mải nhìn suýt vấp. Mấy anh chàng đầu bếp ngó ra nhìn chúng
tôi trầm trồ. Vừa thấy vinh dự vừa thấy mình như đi làm nền cho cô gái
xinh đẹp ấy. Tôi nói với Lavender ngày mai tôi sẽ xuống làm ở spa. Bất
ngờ, Lavender nghiêm mặt:

”Cậu và mẹ tớ OK chứ?”

”Cũng OK. Tớ và bà ấy không nói chuyện nhiều, nhưng bà ấy cũng tốt

lắm“.

”Đừng nói với mẹ tớ là cậu gắp tớ nhé, OK?”

”Tại sao?“.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.