CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 192

Thực sự gặp N. tôi cũng không thấy hứng khởi cho lắm, tôi đã có lúc

rất muốn liên lạc lại và cảm thấy tiếc anh ấy, vì lẽ gì đó. Nhưng chẳng hiểu
sao hôm nay tôi cũng chỉ thấy bình thường, tôi vẫn thấy N. có ánh mắt rất
ấm cúng mỗi khi nhìn tôi, ấm cúng và có xen cả sự vô vọng. Tại sao tôi lại
không bồi hồi thế, chắc vì Ryan không gọi điện cho tôi nên tôi không có
tâm trạng? Tôi không biết mình nghĩ gì nữa. Tôi lại nhớ ra Lavender.

Điện thoại vẫn không gọi được, không hiểu bây giờ cô ấy thế nào

nhỉ?“.

Về nhà, có tờ báo trên đảo để trước cửa, tôi “ơ” lên một tiếng khi thấy

cái ảnh tôi và Lavender ngồi ở quán pizza nằm chình ình trên báo.

Phần 35

Bất ngờ, tôi nhìn thấy Jess, cũng đang nhìn về phía tôi ngồi bàn trên

gần sát sân khấu. Và ngồi cạnh anh ta, không ai khác, các bạn đoán xem,
nàng Garbriel ăn mặc rất xinh.

Khoảng chừng ba bức ảnh của tôi và Lavender được chụp khá đẹp

nằm trong một loạt series ảnh về các hoạt động của người dân trên đảo.
Trong đó có một bức cận cảnh Lavender rất xinh. Báo giấy và in đen trắng,
ảnh cũng không phải là to lắm nhưng nhìn Lavender vẫn như diễn viên điện
ảnh. Nhà hàng pizza này còn tranh thủ “chú thích” bên dưới để nhân cơ hội
quảng cáo. Chắc hẳn thằng cha nào đấy trong quán đã chụp trộm chúng tôi.

Nhưng tờ báo ấy bây giờ tôi không còn giữ nữa, có thể bị mẹ đem ra

lót bàn ăn cơm từ thủa nào rồi. Ronie gọi điện cho tôi, hẹn tôi cuối tuần sẽ
tới tiệm của anh ta một lần xem tình hình thế nào, nghe nói chỗ đó đang rất
cần người. Tôi cũng đồng ý, đồng thời cũng không bỏ qua cơ hội nếu Billy
dẫn tôi sang một chỗ tử tế nào đó của bạn anh ấy. Tôi lúc này đã có thể vẽ
và wax lông mày khá thành thạo, nghĩ cũng phải tranh thủ kiếm tiền, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.