CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 24

”Thế ạ? Cô ấy bao nhiêu tuổi?“.

”Bằng tuổi của cháu (em)“.

Lúc này thì tôi thề ăn không ngon nữa, chỉ thiếu nước sặc một phát ra

đám mì loằng ngoằng trong miệng.

Trời, “ông già” này có bạn gái bằng tuổi tôi, thế thì ông ta cũng đang

tiếp tôi không phải tư cách là “hai chú cháu” nữa, mà là một người bạn gái
mời về nhà rồi. Tôi cố tỏ ra bình tĩnh an ủi và tìm cách lảng câu chuyện
sang đống sách ông ta hứa cho mượn để mà còn tìm cách chuồn về nhà
mau chóng. Tôi thấy không thoải mái.

”Em có nghĩ tới việc cưới một anh chàng Mỹ làm chồng không?”

”À, bây giờ thì cháu chưa nghĩ tới cưới xin gì cả!“.

Ông ta vẫn tiếp tục đề tài. Cuối cùng, ông ta cũng chịu nói về mấy

cuốn sách, mắt không ngừng nhìn tôi đầy (chắc lúc đó tôi thấy thế, he he)
ông ta nói ráng sẽ mời tôi đến văn phòng và cô thư ký sẽ đưa cho tôi những
tài liệu tôi cần, hiện giờ ông ta chỉ có một cuốn sách về luật quốc tế mà
thôi! Tôi cảm ơn, tỏ vẻ bắt đầu thấy mệt mỏi và xin phép về ngay. Ông ta
ngồi… suy nghĩ một lúc rồi bảo:

”OK, chào em, bảo trọng!”

Dường như ông luật sư đã nhận thấy tôi “sợ hãi” nên thôi không dám

cưa cẩm tiếp nữa, giọng bắt đầu nhuốm mùi hờn dỗi.

Tôi ra khỏi cửa mà thở phào một cái. Đúng là nước Mỹ, chả biết thế

nào, thật là “nguy hiểm”, hừm. Tôi cũng thấy hơi mệt thật nên muốn trở về
nhà để nghỉ ngơi. Sáng mai tôi sẽ theo cô hàng xóm kia đến chỗ tiệm nail
học nail và trang điểm, biết đâu lại có việc ra tiền còn đi chơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.