CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 241

”Tất nhiên có chứ, hi hi. Nhưng cô ta có vẻ như không là ghen, cô ấy

hình như đang nói một sự thật nào đó, như kiểu có điều gì kinh khủng lắm
đang xảy ra sau lưng cháu“.

”OK, nhưng nếu giả sử cô ta không tới gặp cháu và chẳng nói gì cả,

thì cháu có vẫn hạnh phúc không?”

”A… có… cháu nghĩ thế“.

”Vậy nên, có là vấn đề không, khi ai đó nói cho la một vấn đề mà ta

không biết, hoặc thậm chí sẽ không bao giờ biết, và không cần biết?”

”Nếu như một ngày nào đó cháu sẽ biết và bị tổn thương?“.

”Làm sao mà cháu có thể chắc chắn biết rằng mình sẽ biết? Tại sao lại

nghĩ về một vấn đề mà cháu không biết chắc rằng mình sẽ biết nó xảy ra?
Nghe này, cứ tận hưởng hạnh phúc bây giờ của mình đi, cứ có tâm lý chuẩn
bị nhưng đừng nghĩ nhiều quá“.”Được rồi cảm ơn ông. Đấy là vì sao cháu
cứ đi tìm ông để nói chuyện, không gì ông nói thực sự làm cháu thấy an
tâm, cảm ơn ông“.

”Ô cảm ơn tôi à, vì sao? Tôi rất thích nói, và cảm ơn cháu vì đã để cho

tôi được nói“. Thật tuyệt bởi những lời an ủi.

Tôi kể tiếp cho ông già nghe về Lavender, cô gái Trung Quốc xinh đẹp

tôi đã từng định giới thiệu cho ông, mối tình của cô ấy và tình, cảnh của cô
ấy. Tôi kể về cái đám người nhộn nhạo ở tiệm, về Tài, về Thủy, đủ thứ, kể
như bị dồn nén bao lâu mới có người để trút. Ông già lắng tai nghe, toàn
thấy ông ấy cười, lạ thế, cứ như chuyện của tôi hài hước lắm vậy.

”Này, chúc mừng nhé, cháu đang có tuột cuộc sống thú vị lắm đấy, cứ

giữ thế, hạnh phúc với nó, đáng lắm đấy!” Thì ra tôi đang có một cuộc sống
thú vị đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.