CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 239

điên còn bị cấm đoán.

Tôi hiểu rằng Josh muốn gặp tôi vì anh ta nhớ Lavender, và có lẽ vì

Lavender muốn thế. Josh nói muốn ngồi nói chuyện với tôi trên đảo, bất kỳ
đâu, nếu tôi lạnh thì có thể tìm một quán café hay thậm chí quán pizza cũng
được. Tôi rất hồi hộp và đồng ý, vậy là tôi có cơ hội để nói chuyện với
Josh.

Tôi về đảo, bắt xe bus đỏ chứ không đi bộ ven sông, dự định rửa mặt

nghỉ ngơi rồi sẽ chờ Josh gọi điện xuống gặp. Tôi nghĩ sẽ mời anh ta vào
quán pizza mà tôi đã từng ngồi với Lavender vừa để ăn tối vừa cho ấm áp.

Chắc chỉ khoảng 20 phút nữa Josh sẽ tới. Tôi xuống nhà lang thang, đi

tìm ông già ven sông của mình, cũng một thời gian rồi không thấy ông ấy
đâu cả. Không hiểu có ốm đau hay đi đâu không, vì một người chăm chỉ
như ông ấy thì không có chuyện bỏ thói quen này, có lúc 8 giờ tối lạnh lẽo
mà vẫn thấy ông ấy ngồi đây cơ mà.

Có lẽ trời chiều lòng tôi, nên vừa đi lang thang lên phía gần cuối đảo,

thấy ông già lò dò đẩy xe lại, tôi chỉ thiếu nước hét lên thật to mừng rỡ.
Ông già giơ tay lên vẫy vẫy và lại điệu bộ quen thuộc cho tay lên ngực ra
vẻ vô cùng xúc động vì được gặp tôi. Tôi chạy tới kêu ông ấy đừng chạy
xe, để tôi đẩy xe cho.

”Được rồi cô bé, tôi sẽ làm như cô mong muốn. Thế có gì mới không?

Dạo này không thấy cháu đâu, ôi nhớ cô bé xinh đẹp làm sao“.

”Cháu cũng nhớ ông lắm, nhà văn ạ, thế tiểu thuyết của ông thế nào

rồi?“.

”Nó sắp được xuất bản rồi, hà hà“.

”Cháu sẽ là người đầu tiên mua tiểu thuyết của ông“.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.