CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 43

tự hào lắm đây vì đêm nay, đêm Valentine, tôi được đi cạnh một người đàn
ông đẹp!“.

Không dám nói với mẹ là con đi chơi… Valentine, vì bố mẹ sẽ ngất

trên giàn quất mất. Nhưng tôi cũng chuẩn bị sẵn tinh thần sẽ đi về nhà
muộn.

”Mẹ ơi, cho con đi ra Times Squares nhé, xem không khí Valentine“.

”Ra xem thiên hạ ôm nhau à?”

”Vâng, ra xem bọn nó ôm nhau“.

”Đến khổ con tôi (ơ). Mặc ấm vào và về sớm nhé“.

”Ôi vâng, là lá la…“.

Có lẽ hôm nay là một ngày suôn sẻ. Ít khi nào tôi gặp nhiều may mắn

như thế. Đứng chờ xe bus đỏ, tôi ngắm các đôi dập dìu đứng tâm sự. Đôi
nào trông cũng hạnh phúc. Mọi ngày tôi sẽ ghen tị đấy, nhưng hôm nay, họ
sẽ phải ghen tị với tôi. Chỉ ít phút nữa thôi, khi chiếc xe bus chở tôi ra bến
tàu điện ngầm, tôi sẽ cũng được “dập dìu” như thế.

Tuyết bắt đầu rơi dày hơn, gió lành lạnh, tự nhiên tôi nghĩ về ông già

tật nguyền hay viết tiểu thuyết và thấy thương ông lắm. Giờ này có những
tâm hồn cô đơn như vậy ở đâu đó Nhưng chắc gì ông đang cô đơn? Có thể
ông đang viết sách và quên hết mọi chuyện thì sao. Tôi nghĩ tới anh chủ,
cũng đang cô đơn hay bên cạnh một cô Việt kiều nào đấy, biết đâu. Tôi
nghĩ tới họ vì cả hai đã chúc tôi có một ngày Valentine may mắn.

Tôi đã tới bến. Đứng chờ phía bên trong, ấm áp vô cùng. Tôi được

“chỉ định” đứng chờ ở phòng chờ bên trên. Tôi đi đi lại lại, chốc lại ngó
vào cái ca bin soát vé cười với ông soát vé một cái. Ông ta nhìn tôi đầy dò
hỏi, chắc lại thêm người nữa thắc mắc sao cô nàng này lại “đáng yêu” thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.