CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 42

”Nhưng thế còn em thì sao? Em cũng có bạn trai đúng không? Anh

đoán em có rồi… em bận bịu với bạn trai của em…

”Oh, em à? Em nghĩ em có rồi, nhưng… anh nhìn thấy anh ta chưa?

Vì em vẫn chưa thấy anh ta“.

Và lại cười. Có lẽ màn “thăm dò” nhau đã được giải tỏa.

”Anh không thể chờ nổi để hôm nay gọi em. Nếu em không thấy

phiền, bây giờ anh đưa em đi chơi được không? Em đang ở đâu, anh sẽ tới
đón.

Cái gì cơ? Ngước nhìn lên đồng hồ, 9 giờ hơn. Kể ra bây giờ đi vẫn

được đấy, không biết ý bố mẹ thế nào.

Ngoài trời tuyết lại lất phất bay rồi. Nhưng mà… kể cả bố mẹ không

cho tôi đi tôi vẫn cứ đi. Và tôi sẽ đi!

”OK, anh tới đón em ở trạm tàu điện ngầm nhé“.

Dập máy rồi mà người tôi vẫn run lên. Tôi đã rất giỏi khi nói chuyện

bình tĩnh được như vậy. Chỉ trong một thời gian ngắn mà tôi đã quá nhiều
lần hạnh phúc - thất vọng - từ bỏ - quyết tâm - bất ngờ - hạnh phúc. Tôi
chưa bao giờ có bạn trai, cũng chưa bao giờ yêu cả. Cảm giác thế này tôi
cũng chưa bao giờ có được. Có thể tôi yêu rồi thì sao? Hay là tôi chỉ đang
sung sướng với niềm vui của một kẻ chiến thắng? Tôi không biết, tôi sẽ thử
mình?

Mặc quần áo, phải ngồi trang điểm lại thật xinh, vì lúc đó trông tôi rất

mệt mỏi và xấu xí, thậm chí tóc tai còn bết cả lại vì lạnh quá. Nhưng người
ta bảo, khi tinh thần phấn chấn thì tự nhiên con người sẽ trở nên rạng rỡ.
Mà rạng rỡ là điểm mạnh của tôi. Tôi muốn đôi mắt mình sẽ phải thật đẹp.
Tôi hồi hộp mong chờ được nhìn lại vóc dáng tuyệt vời ấy của anh. Tôi sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.