CHUYỆN TÌNH NEW YORK - Trang 50

Có lúc anh ngồi uống rượu một mình và nghĩ về em rất nhiều. Chưa

bao giờ anh lại như thế cả. Anh đã từng có bạn gái, nhưng anh chẳng nhớ ai
nhiều đến thế?”

Những lời nói đầy chân thành đó làm tôi suýt chảy cả nước mắt. Được

cái tôi không dễ chảy nước mắt nên tôi hay cười lấp liếm, cho dù tim tôi
suýt rụng ra ngoài.

Tôi thấy mình có lỗi, có lỗi vì đã làm mất cái card và có lỗi vì tôi đã.

chẳng nhớ anh như thế. Tôi cũng thấy mình khá là… có giá đấy chứ. Có lẽ
bây giờ cảm xúc chỉ là gợi nhớ nên tôi không viết lại được thật sự tôi đã
cảm thấy như thế nào.

”Anh cũng khóc nữa chứ” (Tôi hỏi cũng hơi… đểu một tí.)

”Ôi, khóc hả? Hmm, anh nghĩ nếu anh hoàn toàn mất em thì anh sẽ

khóc… Em tới văn phòng của anh khi nào?”

”Hình như là tuần trước, thứ bảy“.

”Đúng là ngày anh nghi. Chát quá! Điều gì khiến em bất ngờ nhớ tới

anh muộn như thế?”

”Bí mật, ha ha…“.

Tôi quyết định không nói cho anh biết tôi đã đi tìm anh như thế nào.

Anh đi tìm tôi mà, cứ để cho anh nghĩ rằng chỉ có anh đi tìm tôi đi. Tôi
muốn biết anh sẽ đưa tôi đi đâu. Tôi hy vọng thế nào anh cũng đừng làm
trái tim tôi mỏi mệt vì quá nhiều hạnh phúc! Hix, tôi mâu thuẫn là thế
đấy!“.

”Em có thích nhạc Tây Ban Nha không?”

”Em không nghe nhiều nhưng em nghĩ là có thích“.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.