CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 161

Thoại Sơn bật cười hắc hắc đùa một câu.

- Đâu có ai xô anh trừ Phụng…


Thi Phụng rùng mình khi nghe Thoại Sơn nói. Mặt của nàng biến thành
xanh mét và bàn tay đang bỏ vào túi áo choàng run nhè nhẹ. May mà Thoại
Sơn mãi chú ý nhìn vào hình chụp nên không thấy được thái độ khác lạ của
nàng. Mắt nhắm kín lại Thi Phụng liên tưởng tới cảnh tượng Thoại Sơn lảo
đảo giây lát rồi rơi vùn vụt trong không khí kèm theo tiếng kêu la cầu cứu:
Phụng ơi… Anh chết Phụng ơi…

Tiếng la hét của Thoại Sơn đồng vọng trong trí não khiến cho Thi Phụng
phải nhắm mắt lại với hi vọng không thấy cảnh tượng kinh hoàng đó.

- Em sao vậy Phụng… Em bịnh hả…

Nghe tiếng hỏi dồn của Thoại Sơn, Thi Phụng mở mắt. Nàng mỉm cười. Nụ
cười méo xệch.

- Dạ tự nhiên em cảm thấy chóng mặt và nhức đầu…

Dứt lời Thi Phụng bước nhanh về giường của mình. Buông mình rơi xuống
giường nàng cảm thấy mình không còn chút hơi sức nào. Kéo cái mền lên
ngang ngực, xoay lưng về phía Thoại Sơn, nàng nhắm mắt lại làm bộ như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.