CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 162

ngủ. Dù nhắm mắt song nàng vẫn nghe được âm thanh của cái giường
chuyển động rồi lát sau giọng nói nho nhỏ của Thoại Sơn vang lên.

- Phụng… Phụng có sao không Phụng… Anh kiếm thuốc nhức đầu cho
Phụng uống nghe…

Thi Phụng hơi trở mình cùng với giọng nói ngập ngừng vang lên.

- Phụng mệt và nhức đầu... Chắc Phụng đi ngủ sớm...

- Ok em... Good night...

- Good night anh...

Muốn để cho Thi Phụng ngủ yên nên Thoại Sơn lẳng lặng thay quần áo rồi
mở cửa phòng đi ra ngoài sau khi tắt đèn và khóa cửa lại cẩn thận. Anh
không thấy được Thi Phụng he hé mắt nhìn theo.

Bốn giờ rưởi chiều. Mặt trời vẫn còn lơ lửng trên cao. Vòng tròn màu vàng
hực và lấp lánh đó tỏa ra sức nóng hừng hực làm mồ hôi thấm ướt áo, chảy
thành dòng trên mặt, chảy vào mắt làm cay xè. Thi Phụng im lìm cất bước.
Sau lưng nàng là Thoại Sơn cũng bước đi mà không nói tiếng nào. Nắng
nhảy múa lung linh trước mặt. Gió nhè nhẹ. Ở trên độ cao gần hai ngàn mét
mà nàng không cảm thấy mát chút nào chứ đừng nói lạnh. Cái nóng của
mùa hè quả nhiên khủng khiếp. Lưng ướt đẫm mồ hôi nàng hỏi trong lúc
chân vẫn bước đều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.