CHUYỆN TÌNH NHƯ Ở TRONG MƠ - Trang 163

- Còn xa không anh?

Thoại Sơn mỉm cười. Đây là lần thứ ba Thi Phụng hỏi.

- Sắp tới rồi...

Thi Phụng dùng dằng.

- Anh cứ nói sắp tới rồi mà đi hoài hổng có tới. Mỏi chân muốn chết...

Thoại Sơn cười hắc hắc. Tiếng cười của anh vọng vào đồi núi, hú vang
vang thành âm thanh rền rĩ.

- Phụng nói Phụng đi bộ giỏi lắm mà sao lại than mỏi...

Nhìn con đường dốc thoai thoải với những bậc thang thấp dần nàng chống
chế.

- Phụng nói đi bộ chứ đâu phải leo núi. Cái này là mình leo núi, leo đồi chứ
đâu phải đi bộ. Cái này là hiking chứ đâu phải walking. Anh biết hai thứ
khác nhau mờ...

- Dạ biết...

Thoại Sơn cười hăng hắc Điều này chứng tỏ anh không phật lòng mặc dù bị
cô bạn gái lên lớp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.