CHUYỆN TÌNH TRONG HANG ÉN - Trang 109

Một đêm khuya mưa gió sụt sùi, tôi trở về nhà thì thấy Vân đang ngồi chờ
tôi trước cửa phòng. Đây là lần đầu tiên nàng sang chỗ tôi mà không phải
do tôi gọi nàng.

Vân đứng lên lấy áo mưa ướt đẫm trên người tôi xuống. Nàng vội nói như
để thanh minh :
- Em có chuyện quan trọng cần nói với anh ngay. Em không thể ngồi nhà
chờ cho tới khi anh về được.
- Có chuyện gì vậy ? Tôi hỏi.
- Thì vẫn chuyện đứa bé trong bụng em...
- Chuyện đứa bé trong bụng em ? Bộ em sanh nó rồi hả ?
- Thôi anh đừng giỡn nữa vì em đang bối rối lắm đây. Nàng nghiêm giọng
nói. Em sang đây để cho anh biết rằng gia đình em sẽ vượt biên trong hôm
nay hoặc mai. Và em cũng sẽ ra đi...

Tôi lặng người đi. Thì ra cha nàng đã không chấp nhận ở lại quê hương
mình...
- Ý của anh như thế nào ? Nàng hỏi, đôi mắt đen láy nhìn tôi đăm đắm với
hy vọng tôi sẽ nói ra một điều gì đó tốt đẹp.
Không thể nói điều gì tốt đẹp được, tôi chỉ biết im lặng lẩn trốn ánh mắt
chờ đợi của nàng.
Vân im lặng và tôi có thể nghe thấy tiếng thở dài của nàng.
- Thế là hết phải không anh ? Nàng hỏi mà không cần tôi trả lời. Anh
không thể lấy em, mà cũng không thể đi cùng em, còn em thì lại không thể
ở lại một mình vì gia đình em đều ra đi hết cả.
Nhìn khuôn mặt buồn rười rượi và những giọt lệ long lanh chực trào ra
khỏi đôi mắt đen của nàng, tôi cố tìm ra một điều gì đấy để nói :
- Tại sao cha em lại quyết định đi vào thời điểm này. Đang mùa bão biển
mà..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.